Tơ Vương


















Ngỡ ta đã mất nhau rồi
Thế mà trong giấc mơ đời còn nhau
Hỏi mình yêu đến bao lâu
Sao còn bối rối chẳng câu trả lời
Nhặt ngàn sao rụng giữa trời
Ôm con trăng sáng gọi mời đêm mơ
Vụng về nắn nót vào thơ
Dệt tình chăn gối hẹn hò gối chăn
Bao giờ mưa nắng bâng khuâng
Là khi mới biết ta cần có nhau
Không mơ cũng chẳng là thơ
Không thơ cũng chẳng là mơ mộng gì
Ví đời một chút tình si
Rớt trên nỗi nhớ xanh rì cỏ cây
Muộn màng vạt nắng hao gầy
Tơ vương đến cả tháng ngày yêu nhau ...

Chiếc Lá Thu Rơi




















Ngỡ đời mình như chiếc lá rơi
Về chốn xa xôi tận cuối trời
Tím cả nỗi buồn hoàng hôn tới
Thấm ướt mây trời hạnh phúc trôi

Ngỡ đời mình như chiếc lá rơi
Khô héo tàn phai dấu chân người
Khép mộng hững hờ mơ Thu tới
Vàng lối em qua những chốn xưa

Ngỡ đời mình như chiếc lá rơi
Lạc lõng bơ vơ giữa dòng đời
Đốt khói sương mù tìm dĩ vãng
Giọt nhớ vô tình khóc thương tôi ...


Bâng Khuâng
























Em muốn mãi được làm nàng thơ ...
Trong tim anh
Để nâng niu từng giấc mộng ngoan hiền
Ước mơ của một thời con gái
Suối tóc dài nũng nịu ôm bờ vai
Nghe một lần gió thoảng qua tai
Lời tỏ tình còn thơm trang giấy mới
Cánh lá xanh chưa ngả màu phai phôi
Và mùa Thu ...
Còn bối rối thay lời ...

Em muốn mãi được làm nàng thơ ...
Trong tim anh
Đếm yêu thương ngày tháng giữa cuộc đời
Đời màu hồng như những cánh hoa xinh
Cho một lần ong bướm được tỏ tình
Như hạnh phúc của một thời trẻ dại
Chưa bie^'t buồn vì màu nắng nhạt phai ...

Em muốn mãi được làm nàng thơ ...
Trong tim anh
Ngày hôm qua ...
Hôm nay ...
Hay ...
Ngày mai ...
Em vẫn mãi là mùa Thu ở bên anh
Yêu lá vàng rụng tím khoảng trời xanh ...
Mong manh ...!!!