Xanh Xao Nỗi Nhớ


Em ơi phượng đỏ chín cây
Rực hồng trong nắng giữa ngày hạ sang
Trắng màu mây . Tím không gian
Đôi tà áo mỏng mượt mà dáng em
Tóc buông dài mộng bên thềm
Nghiêng vai cho nắng trải mềm gót chân
Nôn nao anh bước lại gần
Thấy đôi bướm trắng lượn quanh dập dìu
Bâng khuâng lòng vẫn còn yêu
Hỏi rằng thương nhớ bao nhiêu cho vừa
Yêu em như những ngày xưa
Anh còn mong đợi phố chưa lên đèn
Bàn chân quen . Dấu chân quen
Theo nhau từng bước ưu phiền xa bay
................................................

Phượng giờ còn đỏ chín cây
Hay xanh xao nhớ hao gầy tháng năm !


Một Nửa Hồn Tôi




Tìm đâu một nửa đời tôi
Ngày vay đêm mượn những tờ lịch rơi
Nắng mưa cũng lắm ngậm ngùi
Một vùng kí ức ru hời tháng năm

Tìm đâu một nửa trăm năm
Hư hao trên phiến đá nằm chiêm bao
Gối xanh vàng mộng đêm nào
Trăng nghiêng bóng đổ cánh sao rụng rời

Tìm đâu một nửa hồn tôi
Cho hoang phế mộng cuộc đời phù du
Bể sầu một cõi hoang vu
Lòng vương trĩu nặng ngục tù nhớ thương !!!




Một Thời Áo Trắng

Một Thời Áo Trắng


Tiếc thời áo trắng học trò
Nhớ người em gái tuổi thơ năm nào
Phượng hồng chắc vẫn xôn xao
Thì thầm cánh lá me vàng nhẹ rơi
Cuối đường nắng nhạt phai phôi
Chia ngày tháng nhớ ngậm ngùi trong ta
Ôm đời những giọt mưa sa
Gói vùng kỷ niệm dấu vào tim yêu
Một tà áo trắng mỹ miều
Trói hồn ai đó ít nhiều ngẩn ngơ
Bước đời nặng chĩu gánh thơ
Thời gian khe khẽ rung hờ cung tơ
Ngày xưa áo trắng còn mơ
Bây giờ mực tím hoen mờ tháng năm
Gởi người trong mộng xa xăm
Ngày hong vạt nắng đêm nằm tương tư
Sầu rơi từng giọt lệ mưa
Gõ trên phong kín rêu xưa đá mòn ....

Hoài Thương Trang