Anh Ru Em Ngủ




















Mơ say giấc mộng trên tay
Anh ru Em ngủ ngất ngây men tình

Ngủ đi Em mộng rất xinh
Vườn hoa ong bướm tự tình bướm ong

Ngủ đi Em giấc thơm nồng
Trăng sao lơi lả má hồng môi son

Ngủ đi Em chớ héo hon
Ngày mưa tháng nắng mỏi mòn nhớ nhau

Ngủ đi Em tiếng kinh cầu
Trong đêm chăn gối nhiệm mầu hương yêu

Ngủ đi Em mộng hoang liêu
Trăm năm sỏi đá ưu phiền nào hay

Ngủ đi Em giấc ngủ say
Anh ru Em ngủ đêm gầy tương tư !


Phố Vẫn Xưa


Một lần mưa về ... Qua phố xưa
Ướt mái hàng hiên giọt hững hờ
Rớt trên khung cửa vàng thu nhớ
Chiếc lá khô buồn tàn úa rơi


Một lần anh về ... Qua phố xưa
Đếm bước thời gian bụi mưa mờ
Quán nhỏ ngày xưa lòng chạnh nhớ
Em với nỗi buồn - Anh vấn vương


Một lần nhìn lại ... Phố vẫn xưa
Vẫn con đường vắng hẹn hò đưa
Nhưng anh đã khác - Em đã khác
Xa lạ nhìn nhau - Nhớ cũng thừa


Một lần quay mặt ... Phố dửng dưng
Trăng xẻ làm đôi khuyết một vầng
Tưởng chừng ta vẫn chưa quen biết
Tình vỡ tan vào ... Khói thuốc Anh !!!


Một Thời Yêu .




Em của một thời ...
Ta đã yêu...
Của thương của nhớ...
Của bao chiều...
Của biển tương tư...
Hoàng hôn tím...
Của ánh sao trời...
Gối hương yêu...

Em của một thời...
Ta đã yêu...
Của mộng của mơ...
Rất mỹ miều...
Của ngày của tháng...
Xa xưa đó...
Của dĩ vãng buồn...
Trói cô liêu...

Em của một thời...
Ta đã yêu...
Ước vọng ngày xưa...
Theo cánh diều...
Thả hạnh phúc trôi...
Vào quên lãng...
Em có còn mơ...
Một thời yêu ...

Chỉ là quá khứ thôi !





















Chỉ là quá khứ thôi

Người đã khuất xa rồi
Hai phương trời thương nhớ
Bóng hình cách ngăn đôi


Chỉ là quá khứ thôi
Yêu thương cũng xa rời
Ngậm ngùi trong tiếc nuối
Một thuở tình lên ngôi


Chỉ là quá khứ thôi
Hạnh phúc bay cao rồi
Mình ta còn ở lại
Sống hững hờ đơn côi

Chỉ là quá khứ thôi
Mà sao lòng còn đợi
Người ơi ! Đừng quên nhé
Ta vẫn yêu Người thôi ...


Viết gởi một Người không tên
Alberta, Canada 2009

Yêu Đơn Phương




Biết yêu ...
từ thuở mười lăm
Đơn phương một bóng lệ thầm tương tư
Ngày đi ngày đến hao hư
Người đi người đến tưởng như bóng hình

Biết yêu...
nào dám tỏ tình

Sợ Cha Mẹ biết lặng thinh một mình
Sợ đời hay được lại khinh
Trộm thương thầm nhớ riêng mình thế thôi

Biết yêu...
tình sẽ đơn côi

Dấu trong khoé mắt một trời nhớ thương
Yêu Người , tình vẫn tơ vương
Tưởng trong ngày tháng phấn hương còn nồng

Biết yêu...
cũng chỉ hư không

Thời gian nghiệt ngã còn mong trông gì
Mất Người - Mất cả xuân thì
Chơ vơ một bóng tình si thuở nào ....

Hoài Thương Trang
Viết thay cho tâm sự một người mà Htt rất quý mến
trong một lần gặp gỡ tại Alberta,Canada - Mùa Hạ 2009

"Dẫu cho mai này có chết, mang theo xuống tuyền đài
thì mối tình này vẫn chưa tan..."