Bỗng Dưng ...





















Bỗng dưng lòng muốn khóc
Như giọt mưa ngoài song
Vỡ trên từng cánh lá
Tan vào giữa hư không

Bỗng dưng lòng trông mong
Vạt nắng vàng mênh mông
Để con bươm bướm trắng
Bay vờn đùa ngoài sân

Bỗng dưng lòng bâng khuâng
Nhớ nhau lá đổi màu
Lao xao buồn theo gió
Rụng giữa đời phai mau !!!


Ví Mà ...




















Đêm nay trăng sáng một vành
Lẳng lơ như thế khoả thân ghẹo đời
Hình như mây cũng ngủ rồi
Để trăng lơi lả trêu người trần gian

Em ơi ! Đêm dẫu muộn màng
Gom mây hạnh phúc sao ngàn tìm nhau
Trong không gian vắng. Gói sầu
Trải tình thả mộng quên câu muộn phiền

Trăng vàng sáng cả mái hiên
Soi qua khung cửa đôi rèm lẳng lơ
Nôn nao lòng đợi lẫn chờ
Em buông tóc rối sợi tơ vương tình

Sáng trăng soi rõ bóng hình
Như mây trói buộc đôi mình vào nhau
Ví mà ... khoảng cách xa nhau
Để anh kéo lại khoảng trời cách xa

Kéo mây che lại đôi ta
Che vần trăng sáng thật thà có nhau
Kéo rèm kẻo gió thổi qua
Làm tan hạnh phúc nhạt nhoà bóng đêm...!



Hoài ThươngTrang

Vắng Em ...

















Ta tìm một chỗ ta ngồi
Góc tim để hở cả trời cô đơn
Nắng tàn sau buổi chiều hôm

Cỏ mây khép lại nỗi buồn còn vương

Có giọt mưa hát lời thương
Ướt thềm phố cũ con đường em qua
Thì ta hạt bụi mưa sa
Nằm ngoan trên tóc em mà ngủ say

Nhớ em trong giấc mơ này
Ngày xưa áo trắng thơ ngây dỗi hờn
Ta về gom lại nhớ thương
Ơi em kỷ niệm một thời qua tay

Ta tìm trong bóng ta đây
Góc tim cằn cỗi thân gầy xót xa
Phải chi ta chẳng là ta
Và em cũng chẳng phải là người yêu

Của ngày xưa đó mỗi chiều
Hẹn hò đây đó dập dìu phố xưa
Yêu nhau sáng nắng chiều mưa
Bây giờ mưa nắng sớm trưa nhớ gì ?

Nhớ thêm cái thuở tình si
Theo em mòn mỏi hồn thì lãng du
Đôi chân từng bước ngại ngùng
Phố đông mà ngỡ có mình em thôi

Thương con phố vắng bồi hồi
Thương ta lặng lẽ đứng ngồi không yên
Bây giờ con phố buồn tênh
Vắng em ngày tháng không tên hững hờ...!

Thơ HoàiThươngTrang

Xuân Mơ !



Em gởi thơ vào với gió xuân
Gởi chút hương thơm
khép mộng lành
Gởi hoa đua nở ôm nỗi nhớ
Gởi lá xanh tình trải gối chăn

Em gởi lời mừng
sinh nhật Anh
Ấm êm hạnh phúc ước mơ thành
Bến duyên thuyền đỗ
trăm năm mộng            
Em sẽ mãi là
Em của Anh !

       (Mừng Anh Sinh Nhật 02.23.2010)

Nếu Em Là ...




















Nếu Em là thi sĩ
Anh sẽ là vần thơ
Quyện theo từng nốt nhạc
Dệt khúc hát yêu đương

Nếu Em là hạt sương
Anh sẽ là cánh lá
Để sương tan ướt mềm
Vỗ về cánh lá ngoan

Nếu Em là chim bay
Anh sẽ là bầu trời
Để tung tăng chim hót
Khung trời xanh mát hơn

Nếu Em là nu hôn
Đôi môi Anh đã sẵn
Từ bao giờ mong đợi
Chiếc hôn Em ngọt ngào

Nếu tuổi đời xanh xao
Tình ta còn rất dài
Giữa mùa xuân hoa thắm
Ong bướm lạc thiên thai !!!!

Sắc Áo Màu Cờ

Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Người ViệtNam da vàng
Giòng máu đỏ hiên ngang
Khóc thân phận lầm than



Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Là bóng đêm tôi ngồi
Là sao sáng trên trời
Là trăng ẩn hiện thôi


Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Là phố xưa ngậm ngùi
Là một mình lầm lũi
Âm thầm giọt lệ rơi


Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Sống ngày tháng rã rời
Theo cuộc đời trôi nối
Phận đất nước tả tơi













Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Là dĩ vãng một thời
Có Mẹ hằng ôm ấp
Trong vòng tay ngây thơ















Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Là hạnh phúc qua rồi
Nước non còn mong đợi
Mẹ Việt Nam yêu ơi


Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Là sắc áo màu cờ
Rực vàng ba sọc đỏ
Bay giữa trời tự do

















Nhưng bầu trời TỰ DO
Ai đã cướp mất rồi
Để lòng hoài tiếc nhớ
VIỆTNAM - QUÊ HƯƠNG TÔI !!!!