Ngàn Đời Việt Nam


Có người cười trong nước mắt
Có người khóc trong nụ cười
Có người không cười không khóc
Mà lệ nóng hoen đôi môi

Có người tìm thấy mặt trời
Có người thắp vầng trăng soi
Có người mỏi mòn trăm lối
Đi tìm ánh sáng Tự Do

Hơn ba mươi năm qua rồi
Buồn đau tủi nhục không thôi
Quê hương tôi đã một thời
Nằm nghe sông nước chia đôi

Hơn ba mươi năm qua rồi
Người xa - Xa cả đoạn đời
Bóng Mẹ hiền còn mãi đó
Việt Nam yêu dấu ngàn đời

Có người hỏi nhớ hay quên
Có người hỏi quên hay nhớ
Sao trong nước mắt nghẹn lời
Biết trả lời sao Anh ơi !!!!


Hoài Thương Trang
Ngậm ngùi Tháng Tư - 2010