Ngày Bỗng Tàn Tro















Thời gian như chiếc bóng
Vô hình trong thinh không
Cuộc đời là ảo mộng
Đi về giữa thu không

Để ngày đến không tên
Đêm ngút ngàn vô tận
Đời người sao hờn giận
Tháng ngày với hư không

Thời gian là quán trọ
Một đời ta ngủ nhờ
Vui buồn như thế đó
Một ngày cũng tàn tro ....

....