Bến Đỗ

Vẫn biết thế mà lòng người vẫn thế
Vẫn giận hờn ganh ghét lẫn hơn thua
Vẫn đa đoan – Vẫn toan tính nghi ngờ
Vẫn im lặng dù lòng hoài bão tố

Biết ngày tàn và đêm gầy bóng tối
Thuyền trăng nào ghé lại bến hư vô
Sao lung linh tỏa ánh sáng đèn mờ
Phố ảo ảnh soi bóng đời vô hạn

Bước chân nào giữa đêm xưa huyền thoại
Áo phai mầu theo tóc bạc phong sương
Tình nào đong không đầy một giấc mơ
Nên tiếc nuối cả bài thơ dang dở

Hỏi đêm nay thuyền có xuôi bến đỗ
Mưa lạnh tàn dưới dấu gót chân ngoan
Hay ngậm ngùi từng giọt nước mắt loang
Khô đọng vết thương yêu trong muộn màng …

Hoài Thương Trang
Minnesota – Revised 07.03.2013