Vắng Em ...

















Ta tìm một chỗ ta ngồi
Góc tim để hở cả trời cô đơn
Nắng tàn sau buổi chiều hôm

Cỏ mây khép lại nỗi buồn còn vương

Có giọt mưa hát lời thương
Ướt thềm phố cũ con đường em qua
Thì ta hạt bụi mưa sa
Nằm ngoan trên tóc em mà ngủ say

Nhớ em trong giấc mơ này
Ngày xưa áo trắng thơ ngây dỗi hờn
Ta về gom lại nhớ thương
Ơi em kỷ niệm một thời qua tay

Ta tìm trong bóng ta đây
Góc tim cằn cỗi thân gầy xót xa
Phải chi ta chẳng là ta
Và em cũng chẳng phải là người yêu

Của ngày xưa đó mỗi chiều
Hẹn hò đây đó dập dìu phố xưa
Yêu nhau sáng nắng chiều mưa
Bây giờ mưa nắng sớm trưa nhớ gì ?

Nhớ thêm cái thuở tình si
Theo em mòn mỏi hồn thì lãng du
Đôi chân từng bước ngại ngùng
Phố đông mà ngỡ có mình em thôi

Thương con phố vắng bồi hồi
Thương ta lặng lẽ đứng ngồi không yên
Bây giờ con phố buồn tênh
Vắng em ngày tháng không tên hững hờ...!

Thơ HoàiThươngTrang