Một Thời Áo Trắng

Một Thời Áo Trắng


Tiếc thời áo trắng học trò
Nhớ người em gái tuổi thơ năm nào
Phượng hồng chắc vẫn xôn xao
Thì thầm cánh lá me vàng nhẹ rơi
Cuối đường nắng nhạt phai phôi
Chia ngày tháng nhớ ngậm ngùi trong ta
Ôm đời những giọt mưa sa
Gói vùng kỷ niệm dấu vào tim yêu
Một tà áo trắng mỹ miều
Trói hồn ai đó ít nhiều ngẩn ngơ
Bước đời nặng chĩu gánh thơ
Thời gian khe khẽ rung hờ cung tơ
Ngày xưa áo trắng còn mơ
Bây giờ mực tím hoen mờ tháng năm
Gởi người trong mộng xa xăm
Ngày hong vạt nắng đêm nằm tương tư
Sầu rơi từng giọt lệ mưa
Gõ trên phong kín rêu xưa đá mòn ....

Hoài Thương Trang