Thu vàng còn chiếc lá bay
Rơi đầy con phố phủ dầy gót chân
Nhẹ nhàng sương lạnh mông mênh
Ướt tà áo mỏng rũ mềm vai ngoan
Sợi tình trói giấc mộng tàn
Trói tôi một kiếp thiên đàng nhớ nhung
Đêm nằm nghe tiếng côn trùng
Khóc trong mộ khúc não nùng thinh không
Dẫu gì tôi vẫn chờ trông
Con đường thu vắng mây hồng giăng ngang
Áo xanh em mặc hôm nào
Cuốn bay theo gió buồn vào tim tôi
Thu vàng còn chiếc lá rơi
Ngập ngừng ngày tháng tìm lời dấu yêu
Tím hoang cả những buổi chiều
Cô đơn chiếc lá quạnh hiu bên đời !!!