Dáng Xưa
Rồi em như nắng Hạ vàng
Gọi mây Thu tím nhẹ nhàng lãng trôi
Gió Đông lạnh thấm đôi môi
Chờ ngày Xuân ấm gởi lời dấu yêu
Bốn mùa thương nhớ bao nhiêu
Để vàng màu nắng những chiều cô đơn
Xót xa lên mắt dỗi hờn
Về trên phố vắng chập chờn bóng đêm
Một mình đếm gót chân quen
Thèm vòng tay ấm say mềm tóc thơm
Hương màu áo lửa hồng rơm
Cháy mòn nỗi nhớ sạch trơn nỗi buồn
Rồi em như nước về nguồn
Giũ phai tàn hết sắc hương một thời
Trăm năm rêu phủ mọc mời
Nghìn năm ai sẽ xa rời dáng xưa !