Màu Thời Gian




Thăm nhau kỷ niêm chất chồng
Ngồi ôn nhớ lại mênh mông nỗi buồn
Nhớ ngày đưa tiễn buồn hơn
Chia tay mà tưởng mưa tuôn giọt sầu

Nụ cười héo hắt vì đâu
Sợ ngày tháng lại phai mầu nhớ thương
Cách xa tình lại tơ vương
Bao nhiêu hình bóng đôi đường chim bay

Chị ơi ! Kỷ niệm trong tay
Giữ cho ngày tháng đong đầy thời gian
Mưa rơi thấm ướt cung đàn
Bài thơ em viết mộng tràn dấu yêu

Cuộc đời còn có bao nhiêu
Gởi thương gởi nhớ trăm chiều nhớ thương
Không gian lặng lẽ vô thường
Đó đây đây đó đôi đường hẳn xa

Nhà chị, em có muốn qua
Cũng phải vất vả bôn ba chợ đời
Một lần thăm viếng đã vui
Hẹn hò chi để đứng ngồi chẳng yên

Gặp nhau đâu dễ gì quên
Bên nhau để mối ưu phiền vỡ tan
Tháng ngày xuôi ngược thênh thang
Yêu thương cũng chỉ muộn màng thế thôi

Nhớ chị - khoảng cách xa xôi
Em về gom hết nụ cười hôm xưa
Đong bao kỷ niệm cho vừa
Một trời hạnh phúc vẫn chưa phai màu...


Viết riêng tặng chị Mười Hoà & Gia đình
Như một chút kỷ niệm đã đi qua trong đời .
Alberta, Canada - Mùa Hè , 2009.



Nhớ Huế




Nhớ Huế - Như nhớ người ta
Sáng đưa chiều đón ngày qua cổng trường
Tràng Tiền mấy nhịp mà thương
Bi chừ xa quá còn vương vấn lòng

Nhớ Huế - Nhớ cả giòng sông
Bến đò người hát vượt dòng thời gian
Ơi Huế, Ta vẫn còn mang
Một thời áo trắng nắng vàng nón che

Thương O Huế mái tóc thề
Bóng hình dáng nhỏ đi về nơi mô
Ơi Huế - Chừ Huế xa xôi
Ta thương khóc Huế - Rứa người có hay ???




Nghe Tiếng Thời Gian Trôi



















Giọt mưa tí tách ngoài đêm
Gió lay từng cánh lá mềm rụng rơi
Nửa vời hồn bỗng chơi vơi
Nằm trong khoảnh khắc ngậm ngùi tiếc thương

Ngày xưa áo trắng cổng trường
Tóc dài gió thổi mùi hương thơm nồng
Nắng vàng trải giữa mênh mông
Hàng cây si đứng buồn trông tháng ngày

Thơ tình ai chép gởi tay
Mà sao bụi phấn ngất ngây giữa mùa
Phượng hồng thẫm đỏ môi xưa
Mưa phùn lấm tấm thấm vừa áo ai

Nghiêng nghiêng mái tóc bờ vai
Dù che người đợi ngày dài sang đêm
Cho thèm tách cà phê đen
Hư vô bóng tối đã quen một mình

Trăng soi tơ lại tỏ tình
Không gian im vắng lặng thinh nhớ người
Nhớ ai duyên dáng mỉm cười
Mắt tình đưa đẩy cả trời sao rơi

Mưa đời khóc giữa đêm trôi
Giọt thương giọt nhớ để rồi ngẩn ngơ
Gom sầu góp nhặt thành thơ
Nghe không gian vắng hững hờ buồn rơi ...

Lá Rơi





Ngày đi qua...
Không bao giờ trở lại
Thu đến rồi...
Thu sẽ phải ra đi
Buồn chi em...
Lệ hoen ướt rèm mi
Cho Thu vàng...
Sầu về giăng ngập lối

Tình đã mất...
Nhiều bâng khuâng tiếc nuối
Người đã xa...
Hỏi còn nhớ hay quên
Kỷ niệm xưa...
Là miên viễn chia phôi
Lá trên cành...
Bỗng dưng lìa cánh rơi !!!

Thu Gầy

















Cho vàng thu lá đổ
Cho hoang tím phố xưa
Cho mùa nghe thương nhớ
Giận dỗi nào qua chưa

Nắng tàn hoàng hôn rơi
Ta tìm em giữa đời
Nhạn bay về cuối phố
Cô đơn cả tháng ngày

Thu về ! Em có hay
Lá vàng ngủ trên tay
Chơ vơ hồn ta khóc
Một mình nơi chốn này

Nhớ Em dáng xưa gầy
Áo trắng như làn mây
Khói sương mờ kỷ niệm
Nghìn trùng nhớ xa bay !


Ngàn Thu Nhung Nhớ





Thu đến rồi Em...
Lá đổi màu
Cuộn ngàn nhung nhớ rủ theo nhau
Trải vàng những mảnh tình thư cũ
Là nát tan thôi kỷ niệm đầu


Thu đến rồi Em...
Gởi nỗi sầu
Tím hoàng hôn ngã bóng đêm sâu
Ừ ! Hạ hờn Xuân ghen nào thấu
Lòng Anh cũng vụn vỡ thương đau


Bên cửa thời gian...
Cánh lá sâu
Tàn phai hương sắc chẳng vì đâu
Hay tại Thu xưa còn giận dỗi
Pha màu nhung nhớ lệ rơi mau


Thu đến rồi đây...
Thu sẽ tàn
Nhưng tình Anh vẫn mãi riêng mang
Trong trái tim yêu còn tha thiết
Hình bóng Em đi giữa Thu vàng ...



Thu Mong Manh




















Xạc xào từng chiếc lá khô
Giữa rừng thu vắng sương mờ giăng mây
Gió lùa ngàn sợi tóc bay
Cuốn tròn nỗi nhớ vòng tay hững hờ

Đi bên nhau vẫn tình cờ
Ngẩn ngơ cánh lá đợi chờ dấu chân
Buồn gì nỗi nhớ bâng khuâng
Để màu nắng nhạt phai dần lối đi

Vàng thu mưa rụng ướt mi
Thấm trên cây cỏ xuân thì lãng quên
Hồ thu than thở buồn tênh
Ru hồn thu chết ưu phiền tháng năm

Chơ vơ sỏi đá im nằm
Lắng nghe chiếc lá âm thầm lìa cây
Ô hay ...Thu rụng cánh gầy
Chơi vơi theo gió để ngày tàn phai

Có nghe tiếng bước chân nai
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn nhớ ai mà tìm
Vô tình ngày tháng không tên
Để mùa thu vẫn mông mênh nỗi sầu ...



Anh Ru Em Ngủ




















Mơ say giấc mộng trên tay
Anh ru Em ngủ ngất ngây men tình

Ngủ đi Em mộng rất xinh
Vườn hoa ong bướm tự tình bướm ong

Ngủ đi Em giấc thơm nồng
Trăng sao lơi lả má hồng môi son

Ngủ đi Em chớ héo hon
Ngày mưa tháng nắng mỏi mòn nhớ nhau

Ngủ đi Em tiếng kinh cầu
Trong đêm chăn gối nhiệm mầu hương yêu

Ngủ đi Em mộng hoang liêu
Trăm năm sỏi đá ưu phiền nào hay

Ngủ đi Em giấc ngủ say
Anh ru Em ngủ đêm gầy tương tư !


Phố Vẫn Xưa


Một lần mưa về ... Qua phố xưa
Ướt mái hàng hiên giọt hững hờ
Rớt trên khung cửa vàng thu nhớ
Chiếc lá khô buồn tàn úa rơi


Một lần anh về ... Qua phố xưa
Đếm bước thời gian bụi mưa mờ
Quán nhỏ ngày xưa lòng chạnh nhớ
Em với nỗi buồn - Anh vấn vương


Một lần nhìn lại ... Phố vẫn xưa
Vẫn con đường vắng hẹn hò đưa
Nhưng anh đã khác - Em đã khác
Xa lạ nhìn nhau - Nhớ cũng thừa


Một lần quay mặt ... Phố dửng dưng
Trăng xẻ làm đôi khuyết một vầng
Tưởng chừng ta vẫn chưa quen biết
Tình vỡ tan vào ... Khói thuốc Anh !!!


Một Thời Yêu .




Em của một thời ...
Ta đã yêu...
Của thương của nhớ...
Của bao chiều...
Của biển tương tư...
Hoàng hôn tím...
Của ánh sao trời...
Gối hương yêu...

Em của một thời...
Ta đã yêu...
Của mộng của mơ...
Rất mỹ miều...
Của ngày của tháng...
Xa xưa đó...
Của dĩ vãng buồn...
Trói cô liêu...

Em của một thời...
Ta đã yêu...
Ước vọng ngày xưa...
Theo cánh diều...
Thả hạnh phúc trôi...
Vào quên lãng...
Em có còn mơ...
Một thời yêu ...

Chỉ là quá khứ thôi !





















Chỉ là quá khứ thôi

Người đã khuất xa rồi
Hai phương trời thương nhớ
Bóng hình cách ngăn đôi


Chỉ là quá khứ thôi
Yêu thương cũng xa rời
Ngậm ngùi trong tiếc nuối
Một thuở tình lên ngôi


Chỉ là quá khứ thôi
Hạnh phúc bay cao rồi
Mình ta còn ở lại
Sống hững hờ đơn côi

Chỉ là quá khứ thôi
Mà sao lòng còn đợi
Người ơi ! Đừng quên nhé
Ta vẫn yêu Người thôi ...


Viết gởi một Người không tên
Alberta, Canada 2009

Yêu Đơn Phương




Biết yêu ...
từ thuở mười lăm
Đơn phương một bóng lệ thầm tương tư
Ngày đi ngày đến hao hư
Người đi người đến tưởng như bóng hình

Biết yêu...
nào dám tỏ tình

Sợ Cha Mẹ biết lặng thinh một mình
Sợ đời hay được lại khinh
Trộm thương thầm nhớ riêng mình thế thôi

Biết yêu...
tình sẽ đơn côi

Dấu trong khoé mắt một trời nhớ thương
Yêu Người , tình vẫn tơ vương
Tưởng trong ngày tháng phấn hương còn nồng

Biết yêu...
cũng chỉ hư không

Thời gian nghiệt ngã còn mong trông gì
Mất Người - Mất cả xuân thì
Chơ vơ một bóng tình si thuở nào ....

Hoài Thương Trang
Viết thay cho tâm sự một người mà Htt rất quý mến
trong một lần gặp gỡ tại Alberta,Canada - Mùa Hạ 2009

"Dẫu cho mai này có chết, mang theo xuống tuyền đài
thì mối tình này vẫn chưa tan..."