Trả Hết Cho Đời....



















Cuộc đời sắc sắc không không
Lòng người thì vẫn long đong phận người
Khi vui trao hết nụ cười
Buồn đong nước mắt có vơi được sầu

Hôm nay còn sống bên nhau
Ngày mai xa cách mây màu xanh xao
Mặt Trời rọi nắng bao lâu
Mà Trăng vội khuyết che mầu không gian

Đêm mơ ngày mộng cũng tan
Theo giòng đời vỡ muộn màng tháng năm
Cuộc đời nghìn kiếp xa xăm
Không không sắc sắc trăm năm mỏi mòn

Hư không trời đất xoay tròn
Buồn vui nhân thế hỏi còn có nhau
Từ ta trăm cuộc bể dâu
Trả cho đời hết thương đau phận người !!!


Hoài Thương Trang
Minnesota 09.01.2010

Ru Ta Nỗi Nhớ Ru Đời Đắng Cay



Có buổi sáng ...
Những con chim về hát
Bài tình thơ mời gọi nắng reo vui
Đàn bướm ong lơi lả giữa khung trời
Hôn rất nhẹ nụ hoa xinh tươi mát

Có buổi sáng ...
Sương còn vương trên lá
Con sâu buồn ngái ngủ giữa nắng mai
Để gió lay rơi rụng cả thân dài
Nằm run rẩy biết đời mình tàn dại

Có buổi sáng ...
Một mình nghe tiếng thở
Mùa vàoThu xào xạc chiếc lá bay
Trong không gian trầm lắng giữa đôi tay
Cafe' đắng giọt buồn nào tan vỡ

Có buổi sáng ...
Chợt nghe tim nức nở
Ngày vội qua . Đêm thổn thức nhớ mong
Nhớ thương ai chôn dấu cả nỗi lòng
Tuổi thơ ấu như dòng sông trôi chảy

Có buổi sáng ...
Hồn hoang tìm đâu thấy
Chỉ chơ vơ dấu kỷ niệm quắt quay
Mây vẫn bay thổi dĩ vãng hao gầy
Ru nỗi nhớ và ru đời đắng cay !!!

Hẹn Hò


















Nghiêng vai nghe tiếng thở dài
Đêm trăng sao rụng nhạt phai mây sầu
Gió ơi ! Thổi lạnh từ đâu
Mà trong nỗi nhớ một mầu tang thương

Người ơi ! Còn chút vấn vương
Trong tim bỗng nhỏ giọt buồn tiễn đưa
Nghiêng vai nghe nặng hạt mưa
Vỗ trên thềm đá đủ vừa vỡ tan

Cô đơn giấc ngủ mộng tàn
Tủi hờn ngày tháng đong tràn nỗi đau
Nghiêng vai nghe rụng đời nhau
Đôi bờ xa cách mai sau hẹn hò...


Hoài Thương Trang
Minnesota- 2010


Gởi Trăng - Gởi Cả Khối Sầu


Trăng treo cả một khối sầu
Trải theo mây tím vương màu không gian
Đêm buông ru tiếng thở than
Nghe côn trùng khóc võ vàng bóng đêm

Hững hờ chiếc lá ngoài hiên
Nhẹ lay từng cánh ướt mềm sương mơi
Bâng khuâng những giọt mưa rơi
Làm tan vỡ mảnh trăng chơi vơi sầu

Hồn hoang thơ thẩn về đâu
Mà trong bóng tối lệ sầu thương vay
Chơ vơ giữa cõi đời này
Nghe tim nức nở đắng cay nghẹn ngào

 Về thôi- Mộng giấc chiêm bao
Trăm năm hẹn lại kiếp nào mai sau
Gởi trăng- gởi cả khối sầu
Gởi Ta ở lại quên mau phận Người !!!

Hoài Thương Trang
Tháng tám người đi- Minnesota 2010