Thơ - Nhớ Em Hà Nội




Hà Nội – phương ấy xa xôi
Con đường phố cũ một thời em qua
Mưa bay thành nội nhạt nhòa
Lạnh theo cơn gió lá hoa rụng đầy

Hà Nội – mùa nắng gắt say
Bông hoa sữa trắng ngập dầy lối mây
Tóc em dài theo tháng ngày
Để hồn thi sĩ giải bày nhớ nhung

Hà Nội – mây tím bâng khuâng
Giăng ngang phố nhỏ ngại ngần bước chân
Theo em lòng vẫn phân vân
Hỏi thầm em có nhớ gần nhớ xa

Hà Nội – ngày cũ phôi pha
Lá bàng chín đỏ mặn mà môi em
Nụ cười hạnh phúc dấu yêu
Nhớ em Hà Nội – giữa chiều thu trôi.

Thơ HoàiThươngTrang