Sao Nỡ Vô Tình






Đốt khói bay cho tình ta quấn quýt

Quyện vào nhau hơi ấm giữa mù sương

Trời buổi sáng lành lạnh cơn gió rát

Đôi má hồng mời gọi chút yêu thương



Em ngồi đó bên bụi mờ giăng mắc

Khói toả nồng lên mắt ướt mi cay

Anh đắm nhìn men tình say chất ngất

Hồn chết dần theo mây lãng đãng bay



Ngồi gần Em. Anh khẽ nắm bàn tay

Để hương tóc vấn vương trời thu lạnh

Tim Anh ấm vì có Em kề cận

Pha tiếng cười ngọt lịm cafe' đen



Trời buổi sáng thu dỗi hờn hay ghen

Ngồi gần Em - Anh nghe vẫn còn thèm

Nụ hôn nồng trong đêm ai đã dấu

Hứa cho rồi - Sao nỡ vô tình quên !!!