Vàng Lá Thôi Bay...


Nhạt nhoà hoa tuyết trắng
Nỗi buồn cứ tràn dâng
Ngày cô đơn trống vắng
Xót xa phận mỏng manh

Giọt lệ rơi cay đắng
Đêm gối tàn lạnh tanh
Một góc đời hoang vắng
Đau thương vỡ tan tành

Mẹ đi về phố lạ
Để lại giọt lệ nhoà
Khóc giòng sông vĩnh biệt
Hai ngã đời phân ly

Một đời sẽ qua đi
Con còn lại những gì
Ngoài nỗi buồn hơn thế
Mất Mẹ ! Sầu bất di

Một màu mây tang trắng
Theo nhau giữa cuộc đời
Ngàn sao đêm lấp lánh
Như mắt Mẹ dấu yêu

Và nụ cười hiền dịu
Mẹ gởi lại những chiều
Bao mùa đi rồi đến
Chiếc lá vàng ngủ yên !!!

December 2009