Có Thành Phố Không Bao Giờ Ngủ


Có thành phố không bao giờ ngủ
Như tim ai thao thức từng đêm
Có cành hoa lung lay theo gió
Quyện vần thơ quên hết muộn phiền


Có thành phố không bao giờ đến     
Mà đôi chân nào vội vã tìm
Có ngọn gió đùa bay trước ngõ
Làm rụng rơi nỗi buồn không tên


Có thành phố không bao giờ quên
Như một người bỗng nhớ quen tên
Có ngậm ngùi theo mây miên viễn
Chợt xanh xao đếm giọt ưu phiền


Có thành phố không bao giờ ngủ
Dưới đèn mờ vàng bóng ngày thơ
Có nghe thời gian qua tiếng thở
Ru ngậm ngùi giọt buồn hư vô .....


Hoài Thương Trang