Tháng Tư Trăn Trở Xót Xa


Ngày đó ....
Thấy Mẹ đôi mắt đỏ hoe
Ngạc nhiên không hiểu
Mẹ bảo , bỏ nhà bỏ cửa sao đành
Lại nữa mình
Mất quê
Mất nước
Mất người thân
Mất bạn bè xa , láng giềng gần
Ra đến ngõ , đầu đường phố chợ người ồn ào náo loạn
Con chó ngoan hiền bỗng trở nên điên dại
Chạy hốt hoảng gầm sủa kêu vang
Không ai hối hả hay nôn nóng gọi về
Run sợ đến lạnh ót lạnh xương
Tiếng bom đạn dội ở trên đầu
Tiếng la
Tiếng khóc
Tiếng Mẹ nghẹn ngào nức nở
Giữa kinh lộ không đèn
Giữa đại dương đêm đen
Lẫn tiếng kinh cầu Lạy Chúa tôi
Hay Nam Mô A Di Đà …................

Ba mươi tám năm qua
Quê hương còn lầm than trong bóng tối
Bom đạn tưởng chừng như đã ngừng rơi 
Sầu đong hờn tủi vẫn dâng tràn
Nỗi đau
Nỗi hận
Nỗi hoang man
Không lụn tàn theo thời gian
Thế hệ con cháu mai sau
Biết có còn trái tim bình an
Khi đứng giữa đất trời
Ngẩn ngơ không biết sợ
Bóng tối đồng lõa cùng tội ác
Theo Bác và Đảng
Gian dối mánh mung

Ba mươi tám năm qua
Ta , người viễn xứ lưu vong
Khóc cười theo mệnh nước khốn cùng
Ví cuộc đời như một ván cờ
Trắng đen nào ai rõ
Nhưng tháng Tư còn đó
Thoi thóp mỏi mòn
Chờ đợi một ngày
Sống lại một thời , ta vẫn có nhau
Dỗ ngọt cuộc đời - Hạnh phúc mai sau

Ba mươi tám năm qua
Còn giữ được gì
Chia sẻ được gì 
Tội nghiệp ...Tháng Tư đen
Bối rối nghẹn ngào - Chồng chất nỗi đau
Thương Mẹ - Mẹ ViệtNam tôi
Khóc cho thân phận mình
Quá nghiệt ngã tội tình
Dù đời Mẹ đã hết
Đã chết theo cùng non nước điêu linh ….!


 Hoài Thương Trang – Minnesota 04.30.2013
Tưởng nhớ ngày 30 tháng 4 năm 1975