Hoa Trắng Vu Lan

Tháng bảy Đại lễ Vu Lan
Nhớ Mẹ nước mắt hai hàng buồn trôi
Bao nhiêu năm đã qua rồi
Mà sao lòng vẫn ngậm ngùi xót xa

Hoa Hồng một đóa cho ai
Còn con Hoa Trắng phôi phai áo cài
Giữa đời mưa bão chông gai
Mẹ ơi ! Con Mẹ hai vai gánh sầu

Gánh riêng một nỗi niềm đau
Trời cao đất rộng biển sâu một mầu
Vui buồn ngày tháng theo nhau
Tiếc thương từ đó xây lầu hoang vu

Mẹ ơi ! Con gởi vào thơ
Bài thơ con viết giấc mơ năm nào
Bên Mẹ – Hạnh phúc xôn xao
Bốn mùa nồng ấm lối vào nở hoa

Câu kinh niệm Phật Di Đà
Niết Bàn Mẹ sống an nhàn kiếp sau
Con thương Mẹ đến bạc đầu
Nguyện xin Chư Phật biển dâu an bình !


Hoài Thương Trang 
Minnesota – 08.17.2013