Kiếp Nhân Sinh


























Mẹ đi bỏ lại nơi này
Một trời trống vắng trắng đầy màu tang
Mẹ ơi nước mắt hai hàng
Lòng con tan nát trăm ngàn nỗi đau
Mất Mẹ - Con biết tìm đâu
Non cao biển rộng một màu nhớ nhung
Đớn Đau - Thương Tiếc vô cùng
Mẹ về chín suối nghìn trùng cách xa
Tạ ơn Mẹ - Tạ ơn Cha
Đã cho con hiểu đời là thương vay
Kiếp Nhân Sinh tạm cõi này
Tử Sanh - Sanh Tử vòng xoay Luân Hồi
Tiễn đưa Mẹ luống ngậm ngùi
Vành khăn tang trắng vương trời khói hương
Chơ vơ ngày tháng tơ vương
Thấy trong khoé mắt vô thường lệ rơi
Xót xa tủi phận giữa đời
Mẹ ơi ! Con Mẹ mồ côi thật rồi !!!


Hoài Thương Trang
Con gái của Mẹ - November , 2009

Gối Mộng Đêm Mơ





















Hình như lâu lắm con không ghé
Để mặc vườn thơ lạnh hững hờ
Có ai biết được sầu hơn thế
Mẹ bỏ con về ... Thế giới kia

Là khổ một đời con khóc thương
Cảnh xưa Người cũng dứt đoạn đường
Để lại tháng ngày chơ vơ quá
Đong lại nỗi sầu góp thành thơ

Nhớ Mẹ chập chờn trong giấc mơ
Tiếc thương lòng vẫn cứ đợi chờ
Gối mộng Mẹ về - đêm say ngủ
Để lòng con ấm mãi hồn thơ !!!






Ừ, Thôi Em Đừng Khóc  !




Thôi em đừng khóc nữa
Ta nghe hồn dại khờ
Cuộc đời qua tàn úa
Tháng ngày đã xa xưa


Thôi em đừng khóc nữa
Dấu giọt lệ dư thừa
Rớt trên từng phiến đá
Chôn kín mảnh hồn ta


Thôi em chuyện đã qua
Hạnh phúc thêm nhạt nhoà
Theo dòng đời nghiệt ngã
Khóc chi lòng xót xa


Thôi em. Ừ, thôi em
Đừng khóc chuyện tình ta
Quá khứ không trở lại
Ngày mai rồi sẽ qua ...



Hoài Thương Trang

Loang Màu Sắc Nhớ

























Đời lăn tròn nỗi nhớ

Ngày tháng đi hững hờ
Cuộc tình nào tan vỡ
Trên phiến sầu chơ vơ


Ta, một mình ngây ngô
Trở trăn giấc mộng hờ
Thấy đời như chiếc lá
Loang màu nhớ hư vô


Buồn theo mùa thu trôi
Sầu đong chút ngậm ngùi
Mưa khóc trời dĩ vãng
Nắng muộn phiền vỡ tan...


Nuối Tiếc !



Một thuở còn đam mê
Tình bối rối vụng về
Yêu nhau tha thiết thế
Hồn dại khờ si mê

Một thuở còn đam mê
Tình chan chứa mộng thề
Yêu nhau nào có thể
Chia lìa trái tim đau

Một thuở còn yêu nhau
Tình vương vấn lệ sầu
Yêu nhau hồn nung nấu
Hạnh phúc vỡ tan mau

Một thuở đã quên nhau
Trăng sao cũng bạc đầu
Ngậm ngùi khôn tiếc nuối
Em bây giờ nơi đâu ???


Sao Nỡ Vô Tình






Đốt khói bay cho tình ta quấn quýt

Quyện vào nhau hơi ấm giữa mù sương

Trời buổi sáng lành lạnh cơn gió rát

Đôi má hồng mời gọi chút yêu thương



Em ngồi đó bên bụi mờ giăng mắc

Khói toả nồng lên mắt ướt mi cay

Anh đắm nhìn men tình say chất ngất

Hồn chết dần theo mây lãng đãng bay



Ngồi gần Em. Anh khẽ nắm bàn tay

Để hương tóc vấn vương trời thu lạnh

Tim Anh ấm vì có Em kề cận

Pha tiếng cười ngọt lịm cafe' đen



Trời buổi sáng thu dỗi hờn hay ghen

Ngồi gần Em - Anh nghe vẫn còn thèm

Nụ hôn nồng trong đêm ai đã dấu

Hứa cho rồi - Sao nỡ vô tình quên !!!



TÌM ĐÂU !







Rồi thì biết tìm đâu
Những chuyện tình ban đầu
Tàn phai như chiếc lá
Bay giữa trời thênh thang


Để ngày tháng long đong
Nhớ thương dâng ngập lòng
Tìm chiếc bóng hư không
Thấy đời người xa xăm


Này cuộc tình trăm năm
Ngồi mơ giấc tình nồng
Này người có yêu không
Sao mỏi mòn ngóng trông


Rồi chợt nhớ thinh không
Trôi vô tình ngàn năm
Sỏi đá có rêu rong
Theo dòng nước mênh mông...!


Mùa Thu Chết




Lặng nhìn chút nắng phai phôi
Vàng thu giữa cánh cuộc đời
Thấy gì ngoài từng chiếc lá
Rơi bay vào chốn hư vô


Nhặt vội một cánh lá khô
Nằm im dưới gót chân người
Nghe đau từng viên sỏi đá
Muộn phiền nào đã cho nhau


Hồn lạc loài giấc mộng sâu
Chơ vơ ngày tháng thu sầu
Lá bay chôn mùa thu chết
Buồn vương lên mắt mi cay ...



Trái Tim Bình Yên





Em hỏi Anh
Nghĩ gì ...khi thấy lá thu rơi
Tàn khô đi màu vàng úa phai rồi

Anh hỏi Em
Viết gì ...giữa ngày tháng không tên
Lá đong đầy kỷ niệm dễ gì quên

Và Anh hỏi
Khung trời tím mông mênh
Em nhớ gì . Mùa thu ngày xưa ấy

Em có tiếc
Hoàng hôn về giăng kín
Sương khói mờ - Làm thẫm ướt mi em

Em hỏi Anh
Rừng lá thu phong đỏ
Từng cánh rơi - Ngủ ngoan dấu phai phôi

Và Anh có
Thấy tình Em còn đó
Rất say nồng trong trái tim bình yên ...



Tiếng Mưa Đêm




Thánh thót ngoài hiên giọt mưa rơi
Như tiếng than ai khóc thành lời
Ngậm ngùi chua xót buồn trong tối
Mênh mông cõi vắng với đơn côi

Thánh thót ngoài hiên giọt mưa rơi
Ướt nỗi sầu bay giữa bầu trời
Trăng sao không về đêm u tối
Lạnh lẽo côn trùng xót xa thôi

Thánh thót ngoài hiên giọt mưa rơi
Hát khúc biệt ly ta với người
Một khoảnh mây đen về đan lối
Mảnh ánh trăng tàn kia vỡ đôi

Thầm đếm mây trời quên lãng trôi
Hạnh phúc ra đi theo với người
Còn ta ở lại ôm tiếc nuối
Mưa khóc bên đời bo'ng lẻ loi...


Gọi Tình
























Rèm buông yếm thắm gọi mời

À ơi tình có lả lơi đêm này
Tóc thơm nồng rối đôi tay
Ngoài sân trăng toả đêm gầy sợi tơ

Mong manh thân liễu đợi chờ
Ngả nghiêng nghiêng ngả mây mờ rũ  bay
À ơi tỉnh vội chớ say
Nồng hương ân ái sầu quay quắt sầu

Mơn man đêm tối yêu nhau
Vằng trăng sao sáng đổi màu hư không
Tóc mềm thả mộng trôi sông
Quấn tình nhau để rêu rong hẹn hò

Đố ai gom nhặt tàn tro
Giũ trên vạt áo gởi cho tháng ngày
Chút hương duyên nợ còn say
Tình ơi tỉnh dậy đêm này yêu nhau !


Hương Kỷ Niệm



Ba mươi năm ăn ở
Chăn gối nồng nàn thơm
Ấm êm tình chồng vợ

Yêu thương chẳng hững hờ

Đàn con giờ khôn lớn
Bầy cháu ngoại dễ thương
Tháng ngày qua tận hưởng

Vui buồn chuyện thế nhân

Xá gì đời gian trá
Mặc tình người trắng đen
Cứ yêu nhau vội vã

Se sắc mối tình già
Ba mươi năm có là
Biển dâu lấp phong ba
Sóng bạc đầu xô ngã

Bóng tối một mình ta

Mãi yêu nhau thiết tha
Muộn phiền sẽ lánh xa
Tan vào mộng hư ảo

Rồi đời người cũng qua

Đợi chờ gì hơn nữa
Khắn khít mà yêu nhau
Ba mươi năm in dấu
Hương kỷ niệm duyên đầu


Thêm vài chục năm sau
Hạnh phúc mình bền lâu
Tựa bóng hình nghiêng ngả
Gối mộng tình bên nhau !

Cho ngày tình thành đôi 10.27.2009
Happy 30th Anniversary to N & M.