Tháng Tư Trăn Trở Xót Xa


Ngày đó ....
Thấy Mẹ đôi mắt đỏ hoe
Ngạc nhiên không hiểu
Mẹ bảo , bỏ nhà bỏ cửa sao đành
Lại nữa mình
Mất quê
Mất nước
Mất người thân
Mất bạn bè xa , láng giềng gần
Ra đến ngõ , đầu đường phố chợ người ồn ào náo loạn
Con chó ngoan hiền bỗng trở nên điên dại
Chạy hốt hoảng gầm sủa kêu vang
Không ai hối hả hay nôn nóng gọi về
Run sợ đến lạnh ót lạnh xương
Tiếng bom đạn dội ở trên đầu
Tiếng la
Tiếng khóc
Tiếng Mẹ nghẹn ngào nức nở
Giữa kinh lộ không đèn
Giữa đại dương đêm đen
Lẫn tiếng kinh cầu Lạy Chúa tôi
Hay Nam Mô A Di Đà …................

Ba mươi tám năm qua
Quê hương còn lầm than trong bóng tối
Bom đạn tưởng chừng như đã ngừng rơi 
Sầu đong hờn tủi vẫn dâng tràn
Nỗi đau
Nỗi hận
Nỗi hoang man
Không lụn tàn theo thời gian
Thế hệ con cháu mai sau
Biết có còn trái tim bình an
Khi đứng giữa đất trời
Ngẩn ngơ không biết sợ
Bóng tối đồng lõa cùng tội ác
Theo Bác và Đảng
Gian dối mánh mung

Ba mươi tám năm qua
Ta , người viễn xứ lưu vong
Khóc cười theo mệnh nước khốn cùng
Ví cuộc đời như một ván cờ
Trắng đen nào ai rõ
Nhưng tháng Tư còn đó
Thoi thóp mỏi mòn
Chờ đợi một ngày
Sống lại một thời , ta vẫn có nhau
Dỗ ngọt cuộc đời - Hạnh phúc mai sau

Ba mươi tám năm qua
Còn giữ được gì
Chia sẻ được gì 
Tội nghiệp ...Tháng Tư đen
Bối rối nghẹn ngào - Chồng chất nỗi đau
Thương Mẹ - Mẹ ViệtNam tôi
Khóc cho thân phận mình
Quá nghiệt ngã tội tình
Dù đời Mẹ đã hết
Đã chết theo cùng non nước điêu linh ….!


 Hoài Thương Trang – Minnesota 04.30.2013
Tưởng nhớ ngày 30 tháng 4 năm 1975

Nếu !!!


Bỏ Tôi …
Phố Vắng Trăm Năm !

Bỏ tôi …
Em bỏ tôi đi
Mùa Đông phong kín
Xuân chưa kịp về

Bỏ tôi …
Bỏ mặc lời thề
Theo ngày nắng Hạ
Cháy tàn nỗi đau

Bỏ tôi …
Hạnh phúc mưa mau
Chơ vơ Thu lạnh
Thay màu lá rơi

Bỏ tôi …
Em bỏ cuộc chơi
Bốn mùa thay đổi
Ngậm ngùi tiếc thương

Bỏ tôi …
Dĩ vãng một thời
Khóc thương duyên phận
Tủi hờn tháng năm

Bỏ tôi …
Phố vắng trăm năm
Trăng treo chiếc bóng
Gọi thầm cố nhân !


Hoài Thương Trang
Minnesota 04.25.2013
Viết thay cho một người !  

Đông Chưa Đi …

Tháng tư mưa tuyết còn rơi
Không gian lành lạnh ướt trời xuân mơ
Đông buồn vương vấn mây thơ
Chưa đi còn ở hoen mờ khói sương

Tháng tư hơi lạnh còn vương
Giăng mang trên lối phố buồn không tên
Trăng treo vàng những ngọn đèn
Hình ai thấp thoáng nghiêng thềm bóng soi

Tháng tư lặng lẽ chơi vơi
Nghìn trùng dĩ vãng xa xôi kéo về
Nhớ người cuối nẻo sơn khê
Đông chưa đi hết Xuân thề còn đây

Tháng tư gió lạnh mưa bay
Thèm con nắng hạ giữa ngày phố vui
Rưng rưng giọt lệ ngậm ngùi
Buồn trong đôi mắt sầu rơi quanh đời !

Hoài Thương Trang
Minnesota 04.07.2013


Mai Về Phố Cũ


Chút thương chút nhớ vẫn để dành
Mai về phố cũ . Gởi cho anh
Một thời áo trắng …
Còn nguyên đó
Giữ hộ dùm em . Mãi nhé anh

Ngày mưa ngày nắng .Rất mong manh
Mộng ước ngày xưa cũng không thành
Một thời con gái ...
Em đã mất
Chỉ còn dĩ vãng . Đẹp như tranh

Chút mơ chút mộng thoáng qua nhanh
Kỷ niệm dấu yêu . Quên sao đành
Một thời thơ nhạc đong ký ức
Giờ đã nghìn trùng
Xa dấu chân …


Hoài Thương Trang
Minnesota 03.29.2013


Xuân Viễn Du !


Mùa Xuân trở lại bao giờ
Đôi chim ríu rít hẹn hò trên cây
Bướm ong tình tự đâu đây
Vờn lay cánh lá giữa ngày tinh mơ

Bâng khuâng cây cỏ thẫn thờ
Nghiêng chao theo gió đợi chờ nắng rơi
Mùa Xuân rộn rã muôn nơi
Trăm hoa đua nở đẹp trời sắc hương

Ngõ đời hạnh phúc tơ vương
Lòng xuân chan chứa yêu thương chữ tình
Ru hời ngày tháng mông mênh
Khát khao hai đứa chung thuyền viễn du …


Hoài Thương Trang
Minnesota – 03.26.2013

Hỏi Em Có Nhớ ?


Em đi hóa mộng thành thơ
Biến ta thành kẻ dại khờ khát khao
Tình yêu nồng cháy ngọt ngào
Bỗng thành trái đắng ngấm vào đáy tim

Tìm đâu ngày tháng bình yên
Một thời hoa bướm kết duyên se tình
Chơ vơ ta lại một mình
Ngẩn ngơ chiếc bóng mơ hình dáng em

Sầu nào chất ngất trong đêm
Rượu cay say mộng chợt thèm môi hôn
Buồn thương đong lẫn tủi hờn
Xót xa kỷ niệm – Hỏi còn nhớ nhau ?


Hoài Thương Trang
Minnesota – Revised 03.26.2013


Mơ Xuân


Đón Xuân chẳng đón một mình
Có Anh trời đất thêm tình đó thôi
Hồng Đào đỏ thắm đôi môi
Nồng nàn thua cả những lời anh khen

Nắng xuân loang đổ ngoài hiên
Áo mới em mặc ngoan hiền làm sao
Mai vàng nở rộ xôn xao
Lòng thêm vương vấn rạt rào ý thơ

Vườn xuân ong bướm hẹn hò
Tình xuân anh đợi em chờ dấu yêu
Ngày xuân còn được bao nhiêu
Vui trong hạnh phúc ít nhiều để mơ … !


Hoài Thương Trang
Xuân Quý Tỵ 02.13.2013

Thời Gian

Thời gian là cánh cửa
Mở rộng giữa lòng đời
Thương bốn mùa thay đổi
Gởi ai những buồn vui

Thời gian là ngày trôi
Vàng Thu lá rụng rời
Tuyết rơi mùa Đông tới
Xuân nồng hoa thắm tươi

Hạ trắng xôn xao ơi
Ngày xưa đã xa rồi
Chỉ còn lại thương nhớ
Thời gian của riêng tôi!

Thu Chết


Một mùa thu đã qua đi
Chơ vơ con phố buồn gì lá rơi
Nắng tàn Thu cũng tàn thôi
Để Đông gió lạnh buốt trời thu xưa

Một ngày gió cuốn mây mưa
Giọt thương giọt nhớ cuối mùa tương tư
Sương mù phủ lối âm u
Hàng cây khô khóc tàn thu hững hờ

Bao giờ cho đến bao giờ
Mùa Thu trở lại hẹn hò nhớ nhau
Đông buồn ru lạnh đêm thâu
Nghe trong hơi thở nỗi sầu xanh xao

Mơ chi hạnh phúc hôm nào
Theo cơn gió thoảng chìm vào lãng quên
Lạc loài ngày tháng không tên
Thu tàn vội chết bên thềm rêu phong


Minnesota - Thu 2012


Trăng Của Trăm Năm

Trăng của trăm năm – Em của Ta
Đến từ trong mộng – chẳng đâu xa
Đêm thu vàng sợi tơ lơi lả
Em, dáng ngoan hiền nét kiêu sa

Trăng của trăm năm – Em của Ta
Có lúc tưởng gần - lại như xa
Vói tay muốn giữ Em ở lại
Tình tự cho chăn gối mặn mà

Trăng của trăm năm – Em của Ta
Đến từ trong mộng vẫn thiết tha
Van Em ở lại cùng Ta nhé
Để Trăng muôn đời chẳng rời xa

Minnesota 10.25.2012