Mưa Tháng Sáu

Ai mang nắng Hạ chở đi đâu
Mưa rơi tháng Sáu nặng giọt sầu
Giăng kín phố xưa nghìn yêu dấu
Áo trắng sân trường tàn phai mau

Biết có bao giờ em nhớ anh
Mực tím thư xanh chép mộng lành
Tiếc nuối một thời ta hạnh phúc
Mắt biếc môi hồng đã trao nhau

Phượng đỏ năm nào rụng rơi mau
Hàng me xanh xao ước mộng đầu
Năm tháng xa xưa không còn nữa
Tháng Sáu mưa buồn khóc thương nhau .


Hoài Thương Trang
Minnesota 06.11.2013


Sắc Không - Không Sắc !!!


Nghĩ đến khổ, là tự mình chuốc KHỔ
Cảm thấy đau, thì đã nhận biết ĐAU
Còn được yêu, xin hãy mãi YÊU nhau
Cho HẠNH PHÚC thêm dài lâu tha thiết

Sống ở đời học TỪ BI để biết
Câu YÊU THƯƠNG cần thiết lắm ai ơi
Không SÂN SI để tâm trí thảnh thơi
Lòng HỈ XẢ mặc đời đầy gian dối

Đường ta đi như giòng sông rẽ lối
Lối VÔ MINH – Thanh thoát kiếp LUÂN HỒI
Cõi đời này : TẠM BỢ - Chỉ thế thôi
Không vướng bận GIÀU sang hay HÈN khó

Hãy niệm PHẬT – Lòng THÀNH TÂM sẵn có
Đừng hoài nghi sợ kẻ ngó dạ đo
Đường trần gian dẫu ngay thẳng quanh co
Tâm tánh Phật : Sắc Không và Không Sắc !!!

Mê là Chúng Sanh - Giác Ngộ là Phật !


Hoài Thương Trang

Minnesota 05.26.2013 Revised 05.29.2013

Ôm Trọn Cả Giòng Sông


Delicated to My Daughters with love 
& Happy Mother's day đến tất cả các bà Mẹ mãi mãi được yêu trong tình thương của các con .



Con nói :” Con yêu Mẹ”
Vì là ngày của Mẹ
Và ngày vui của con
Mẹ bảo :”Mẹ yêu con
Và yêu mãi riêng con
Trong từng phút từng ngày
Không kể gì tháng năm

Con tặng Mẹ đóa Hồng
Con hôn nhẹ lên má
Nước mắt Mẹ khô quá
Khô từng giọt lệ trong

Mẹ ôm con vào lòng
Vòng tay Mẹ vẫn rộng
Ôm trọn cả giòng sông
Ru ấm trái tim nồng

Con hỏi :” Mẹ vui không?”
Mẹ hạnh phúc vô cùng
Làm sao con hiểu được
Câu “Yêu Con” nằm lòng 
….!


Hoài Thương Trang
Minnesota - 05.09.2013


Một Cõi Vô Thường


Một ngày một nỗi buồn trôi
Một ngày một gánh sầu đời còn đây
Một ngày nhớ Mẹ quắt quay
Đôi dòng nước mắt vơi đầy . Đầy vơi

Một ngày một hạnh phúc trôi
Thấy trong dĩ vãng ngậm ngùi xót xa
Mất Mẹ – ngày tháng đi qua
Chơ vơ tủi phận biết là mồ côi

Mẹ ơi ! Vắng Mẹ trong đời
Con như chiếc lá buồn rơi héo tàn
Ngày nhẹ qua – Đêm vội vàng
Mơ trong giấc ngủ muộn màng nhớ mong

Một ngày lạnh giữa mùa Đông
Tàn hơi gió lạnh ấm nồng Xuân sang
Hoa đời hé nở thênh thang
Mà sao lòng lại mênh mang nỗi sầu

Mẹ ơi ! Con mãi nguyện cầu
Mẹ nương cửa Phật nhiệm mầu Từ Bi
Quên đời trầm khổ sân si
Hóa thân tiền kiếp không gì vướng mang

Hôm nay lễ Mẹ huy hoàng
Đóa hoa Hồng trắng , đỏ , vàng tỏa hương
Kính dâng Mẹ – Mẹ yêu thương
Trăm năm một cõi vô thường về đâu ?


Hoài Thương Trang
Nhớ Mẹ – Minnesota 05.09.2013






Mộ Khúc Cho Người


Một năm được mấy trăm ngày
Vội chi mà nỡ trải bày dối gian
Xót thương Người dưới suối vàng
Mộ chưa xanh cỏ gánh mang mối sầu

Sầu này biết gởi về đâu
Trăm thương nghìn nhớ xây lầu hoang vu
Ngậm ngùi chiếc bóng thiên thu
Tình ru mộ khúc che mù thế nhân

Hỏi lòng ai có phân vân
Khúc ca ly biệt một lần chia xa
Ngàn trùng dĩ vãng phôi pha
Đời chưa gian dối tình đà dối gian

Ngủ yên giấc mộng thiên đàng
Dấu yêu gởi trả đá vàng rêu xanh
Giọt sầu sương khói mong manh
Thấy trong tiền kiếp thôi đành mất nhau !


Hoài Thương Trang
Minnesota 04.18.2013
Viết cho một Người đã nằm xuống !
05.01.2012 – 05.01.2013


Nghìn Năm Một Giấc Mơ !!!




Màu trắng buồn vương lối chân mây
Tuyết rơi lạnh giá giữa tháng ngày
Người đã ra đi từ độ ấy
Thương nhớ hao gầy vẫn còn đây

Ray rứt ngậm ngùi đếm qua tay
Thời gian quay quắt trái tim này
Người đã ra đi không tìm thấy
Nỗi buồn để lại – Xót xa thay

Cuộc tình đã mất vuột tầm tay
Dĩ vãng xa đưa mộng không đầy
Người đã ra đi về phương ấy
Quên đời gian dối – Quá chua cay

Một năm ngoảnh lại còn gì đây
Kỷ niệm ngày xưa đã phai mờ
Người đã ra đi – Thôi đừng nhớ
Thanh thản mỉm cười dưới suối mơ

Niết Bàn Tiên Cảnh dệt khung thơ
Vườn hoa ong bướm chẳng hẹn hò
Người về nương bóng nơi cửa Phật
Hóa kiếp nghìn năm - Một giấc mơ …!


Hoài Thương Trang
Minnesota 05.01.2013
Tưởng nhớ về chị Trần Minh Thoại
(05.01.2012 – 05.01.2013)

 

Tháng Tư Trăn Trở Xót Xa


Ngày đó ....
Thấy Mẹ đôi mắt đỏ hoe
Ngạc nhiên không hiểu
Mẹ bảo , bỏ nhà bỏ cửa sao đành
Lại nữa mình
Mất quê
Mất nước
Mất người thân
Mất bạn bè xa , láng giềng gần
Ra đến ngõ , đầu đường phố chợ người ồn ào náo loạn
Con chó ngoan hiền bỗng trở nên điên dại
Chạy hốt hoảng gầm sủa kêu vang
Không ai hối hả hay nôn nóng gọi về
Run sợ đến lạnh ót lạnh xương
Tiếng bom đạn dội ở trên đầu
Tiếng la
Tiếng khóc
Tiếng Mẹ nghẹn ngào nức nở
Giữa kinh lộ không đèn
Giữa đại dương đêm đen
Lẫn tiếng kinh cầu Lạy Chúa tôi
Hay Nam Mô A Di Đà …................

Ba mươi tám năm qua
Quê hương còn lầm than trong bóng tối
Bom đạn tưởng chừng như đã ngừng rơi 
Sầu đong hờn tủi vẫn dâng tràn
Nỗi đau
Nỗi hận
Nỗi hoang man
Không lụn tàn theo thời gian
Thế hệ con cháu mai sau
Biết có còn trái tim bình an
Khi đứng giữa đất trời
Ngẩn ngơ không biết sợ
Bóng tối đồng lõa cùng tội ác
Theo Bác và Đảng
Gian dối mánh mung

Ba mươi tám năm qua
Ta , người viễn xứ lưu vong
Khóc cười theo mệnh nước khốn cùng
Ví cuộc đời như một ván cờ
Trắng đen nào ai rõ
Nhưng tháng Tư còn đó
Thoi thóp mỏi mòn
Chờ đợi một ngày
Sống lại một thời , ta vẫn có nhau
Dỗ ngọt cuộc đời - Hạnh phúc mai sau

Ba mươi tám năm qua
Còn giữ được gì
Chia sẻ được gì 
Tội nghiệp ...Tháng Tư đen
Bối rối nghẹn ngào - Chồng chất nỗi đau
Thương Mẹ - Mẹ ViệtNam tôi
Khóc cho thân phận mình
Quá nghiệt ngã tội tình
Dù đời Mẹ đã hết
Đã chết theo cùng non nước điêu linh ….!


 Hoài Thương Trang – Minnesota 04.30.2013
Tưởng nhớ ngày 30 tháng 4 năm 1975