Thơ - Mùa Thu Khép Cửa
















Mùa Thu khép cửa lâu rồi
Để hồn thi sĩ ngủ vùi trong mơ
Hàng cây lặng đứng chơ vơ
Nghe trong tiếng gió thổi mùa Đông sang
Nhẹ rơi từng sợi nắng vàng
Trải bên song cửa sầu mang nỗi sầu

Mùa Thu khép nhớ nhau
Để bông hoa tuyết trắng màu áo xưa
Hẹn hò phố ảo chiều mưa
Bóng Em chợt đến lại vừa xa bay
Vấn vương hạnh phúc qua đây
Thềm cô đơn vắng đôi tay lạnh lùng

Mùa Thu khép cửa nhớ nhung
Để dòng sông nhỏ ngập ngừng lãng trôi
Yêu gì mây tím phai phôi
Em về gõ cửa mùa Thu đợi chờ
Nhớ nhau thương mãi một thời
Tình tôi còn đó - còn lời yêu Em...

_________________
HoàiThươngTrang