Thơ - Quê Hương Một Trời ViệtNam

















_____________________________
HoàiThươngTrang

Quê hương là phố cổ xưa
Là con đường đỏ bụi mờ gió bay
Hàng cây phượng vỹ me tây
Bông hoa giấy trắng nhẹ lay trước hè
Mẹ gồng gánh gạo đi về
Đường quê thơm lúa bụi tre ai chờ
Quê hương là tiếng mẹ hò
Ru con thơ dại ngủ hờ dưới trăng
Bóng diều thả giữa đồng xanh
Cha đan chiếu rách mong manh nỗi sầu
Quê hương là nhánh hoa cau
Vàng tươi trong nắng đỏ màu chín nâu
Quê hương là những nhịp cầu
Nối tình yêu đến mai sau đôi mình
Mẹ cha gởi lại chút tình
Từ Nam nối Bắc duyên xinh một đời
Quê hương là mắt môi cười
Trong hồn ai đó - một trời Việt Nam !