Thơ - Tình Mãi Là Trăm Năm






















Nhẹ nhàng sợi nắng vàng rơi
Rũ mềm trên tóc gọi mời dấu yêu
Long lanh từng hạt sương chiều
Ướt bờ mắt nhớ cô liêu đêm về
Buồn ngoan dỗ giấc đam mê
Bóng người trong mộng hẹn thề trăm năm
Tình xa níu kéo lại gần
Như môi hôn gời thì thầm lời yêu
Cuộc đời còn có bao nhiêu
Hững hờ chi để ưu phiền vấn vương
Để trăng tàn đổ xuống đường
Cô đơn chân bước tiếc thương bóng hình
Anh là bóng - Em là hình
Trăm năm hình bóng ôm tình trăm năm !