Trở Về Mái Nhà Xưa


















Nhớ dáng Mẹ đi, dáng Mẹ ngồi
Buồn vui lặng lẽ với đơn côi
Những giọt lệ rơi mềm sợi tóc
Bối rối trong tim lẫn ngậm ngùi

Nhớ dáng Mẹ đi, dáng Mẹ ngồi
Nắng vàng hoen úa trái tim côi
Vầng trăng cũng nhạt màu u tối
Là biết trong tôi mất Mẹ rồi

Nhớ dáng Mẹ đi, dáng Mẹ ngồi
Nụ cười hiền dịu quá đi thôi
Mẹ gởi lại tôi lời trăn trối
Thương Mẹ đừng nên khóc cả đời

Nửa đời Mẹ đã quá đơn côi
Vĩnh biệt trần gian Mẹ về Trời
Cát bụi hồng trần đưa tiễn Mẹ
Thanh thản trở về mái nhà xưa !!!