Ngõ Vắng ...























Nắng vàng trải tận phương nao
Mà xôn xao gió trên cao ru hời
Nhẹ nhàng từng chiếc lá rơi
Chạm vào ngõ vắng gọi mời dấu chân

Quen đường phố cũ bâng khuâng
Đèn mờ nhạt bóng thấy gần nỗi đau
Vói tay mà chẳng thấy đâu
Xa nhau ta đã xa nhau thật rồi

Mưa rơi nhỏ giọt từ trời
Ướt đong cay đắng mắt môi ngoan hiền
Lạnh bờ vai mái tóc nghiêng
Bóng tàn xiêu đổ chôn riêng nỗi sầu

Đi về đâu đến từ đâu
Hồn hoang thơ thẩn phai mầu nắng tan
Buồn ơi ! Buồn mãi lang thang
Trong hư vô ấy chở ngàn nhớ thương ...