Trăm Năm Phiến đá âm Thầm Gọi Tên !
Thương người thương cả tiếng cười
Ngọt ngào dành dỗ thay lời đắng cay
Thương người thương cả nợ vay
Trầu cau ai hỏi kiếp này tơ vương
Thương người phấn nhạt phai hương
Rèm khuya trăng vỡ mấy đường rẽ ngôi
Thương người thương cả chỗ ngồi
Chỗ đi chỗ đứng để rồi rối răm
Thương người thương cả chỗ nằm
Trăm năm phiến đá âm thầm gọi tên
.................................................................
Thơ Hoài Thương Trang