Thơ - Ngã Vào Đời Nhau !
Cuộc đời ta ngã vào nhau
Từ trăm năm trước hay ngàn năm sau
Từ đầu con sóng dòng sông
Hay nơi cuối chặn biển đông dội về
Cuộc đời chôn vẹn câu thề
Từ xa xăm ấy chẳng quên bao giờ
Gom sợi tình kết vần thơ
Cho người cho cả cuộc đời chênh vênh
Ngã vào nhau chút ưu phiền
Dỗ nhau hạnh phúc mua riêng nỗi buồn
Còn đây chút nhớ chút thương
Cho em tất cả thiên đường mộng mơ
Ngã vào nhau những đêm thâu
Ôm đời ta mãi có nhau tháng ngày !
Thơ - Hạ Yêu
Vạt nắng vàng rơi giữa mây trời
Long lanh nhảy múa gọi mời lơi
Hãy ngồi bên nhau và hãy nói
Yêu màu hạ trắng - Áo mây trôi
Tóc trải bềnh bồng vào mộng thôi
Trói buộc hồn ai giữa cuộc đời
Hãy ngồi bên nhau và hãy nói
Yêu đêm hạ về giấc mơ trôi
Góp nhặt cung đàn giũ thời gian
Sương khói mong manh hạt tơ vàng
Hãy ngồi bên nhau và hãy nói
Yêu mãi như mây hạ mênh mang !
Thơ - Yêu
Yêu
Là khi
Trái tim đang mở cửa
Đón ai vào giấc ngủ với chiêm bao
Yêu
Là khi
Hạnh phúc tìm lối vào
Cho buồn vui bỗng dưng thành nhung nhớ
Yêu
Là khi
Chiếc lá rơi sầu úa
Làm hồn ai thổn thức với mong chờ
Yêu
Là khi
Chợt suy nghĩ bâng quơ
Một mình khóc nếu con tim tan vỡ
Yêu
Là khi
Mộng tình thôi dang dở
Đong tháng ngày dĩ vãng chép vào thơ !!!
Thơ - Trăng Sao Đã Thấy
Bám sâu vào cát mà đi
Bàn chân năm ngón mộng gì theo nhau
Giữa bờ sóng nước vỗ mau
Xóa tan dấu bước mai sau hẹn hò
Rong buồn. Rêu phủ ước mơ
Vầng trăng bàng bạc nhạt mờ bóng đêm
Vụng hôn nhau – Nụ hôn quen
Bờ môi thơm ngọt. Say mềm con tim
Ngàn sao lấp lánh đâu tìm
Bóng nghiêng khao khát nỗi niềm đầy vơi
Yêu nhau sóng nước gọi mời
Trăng – Sao đã thấy tình đôi đứa mình !!!
Bàn chân năm ngón mộng gì theo nhau
Giữa bờ sóng nước vỗ mau
Xóa tan dấu bước mai sau hẹn hò
Rong buồn. Rêu phủ ước mơ
Vầng trăng bàng bạc nhạt mờ bóng đêm
Vụng hôn nhau – Nụ hôn quen
Bờ môi thơm ngọt. Say mềm con tim
Ngàn sao lấp lánh đâu tìm
Bóng nghiêng khao khát nỗi niềm đầy vơi
Yêu nhau sóng nước gọi mời
Trăng – Sao đã thấy tình đôi đứa mình !!!
Thơ - Ta ơi Đừng về !
Khuất trong vỏm đá cheo leo
Bụi vàng cát đỏ như theo chân mình
Đỉnh đồi chênh chếch ngông nghênh
Dưới sâu đáy nước mông mênh reo hò
Cây xanh hoa trắng nên thơ
Để trời vương vấn giữa bờ vai em
Chút lạ lùng – Chút thân quen
Ngày chưa qua hết còn thèm rong chơi
Sóng xô vỗ đá chiều rơi
Nhạt nhòa màu nắng chơi vơi nỗi niềm
Theo nhau nhịp bước chân êm
Tóc bay từng sợi cuốn mềm đôi tay
Thênh thang giữa đất trời này
Vẽ lên bóng nắng. Ngủ say bên đời
Gía như ngày tháng ngừng trôi
Cho ta ở lại mãi thôi – Đừng về.
Bụi vàng cát đỏ như theo chân mình
Đỉnh đồi chênh chếch ngông nghênh
Dưới sâu đáy nước mông mênh reo hò
Cây xanh hoa trắng nên thơ
Để trời vương vấn giữa bờ vai em
Chút lạ lùng – Chút thân quen
Ngày chưa qua hết còn thèm rong chơi
Sóng xô vỗ đá chiều rơi
Nhạt nhòa màu nắng chơi vơi nỗi niềm
Theo nhau nhịp bước chân êm
Tóc bay từng sợi cuốn mềm đôi tay
Thênh thang giữa đất trời này
Vẽ lên bóng nắng. Ngủ say bên đời
Gía như ngày tháng ngừng trôi
Cho ta ở lại mãi thôi – Đừng về.
Thơ - Grand Canyon - Ở Đó Chưa Phải Là Mùa Thu
Thu về chưa. Sao mây mù giăng mắc
Đường trần gian. Tưởng lạc lối thiên thai
Bước theo nhau. Những dấu vết chân phai
Hồn lơ lửng . Xôn xao cùng trời đất
Đường trần gian. Tưởng lạc lối thiên thai
Bước theo nhau. Những dấu vết chân phai
Hồn lơ lửng . Xôn xao cùng trời đất
Hùng vỹ quá. Núi đồi cao nghiêng ngã
Mây lưng chừng. Pha sắc đỏ vàng hanh
Màu của nắng. Long lánh giọt mong manh
Làm run lạnh. Người đi vào thắng cảnh
Mây lưng chừng. Pha sắc đỏ vàng hanh
Màu của nắng. Long lánh giọt mong manh
Làm run lạnh. Người đi vào thắng cảnh
Thơ - Góc Nhớ...
Tóc bay theo gió vào đời
Mây trôi lờ lững hỏi người biết không
Đêm trăng sóng cuộn mênh mông
Nhớ từ biển vắng thinh không gọi buồn
Thuyền tình vượt sóng yêu thương
Khát khao sỏi đá vấn vương cát vàng
Lời thơ cho kiếp dã tràng
Bơ vơ trốn tránh sầu mang nỗi sầu
Riêng ta – hồn vắng đêm thâu
Rượu như suối rót nhắn câu tạ từ
Uống cho kịp những hao hư
Ghé môi nếm bọt phù du cuộc đời
Đắng cay rót mật ngậm ngùi
Tiếng lòng trống trải buồn vui gọi mời
Giọt tương tư khóc thay lời
Ngày xưa . Góc phố có người nhớ mong !!!!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)