Thơ - Thềm Vắng Cô Đơn





























Rồi hạnh phúc bỏ ta
Cô đơn giữa thềm hoa
Lạc loài bên đời nhớ
Tiếc nuối chuyện trăng hoa

Rồi hạnh phúc trôi xa
Mang ngày tháng đã qua
Đưa ta vào kỷ niệm
Một thuở còn thiết tha

Rồi hạnh phúc phôi pha
Quên lãng cuộc tình ta
Nhớ thương thôi cũng hết
Vương vấn giọt lệ nhòa.