Thơ - Huyền Diệu !























Em vẫn mang chút đoan trang hiền dịu
Của một loài hoa đẹp ngát hương yêu
Và rất ngoan trong cơn gió buổi chiều
E ấp nắng khi hoàng hôn rơi tím

Em vẫn mang chút bâng khuâng sầu kín
Ru cung đàn nốt nhạc để yêu anh
Và vần thơ chan chứa mộng ngày xanh
Như đôi bướm vờn quanh vườn hoa nắng

Em vẫn mang nỗi buồn anh trống vắng
Dấu vào tim cho hạnh phúc riêng em
Chỉ có anh thơ thẩn lúc vào tìm
Thiên đàng mở tình yêu ta huyền diệu !