Ngõ Vắng ...























Nắng vàng trải tận phương nao
Mà xôn xao gió trên cao ru hời
Nhẹ nhàng từng chiếc lá rơi
Chạm vào ngõ vắng gọi mời dấu chân

Quen đường phố cũ bâng khuâng
Đèn mờ nhạt bóng thấy gần nỗi đau
Vói tay mà chẳng thấy đâu
Xa nhau ta đã xa nhau thật rồi

Mưa rơi nhỏ giọt từ trời
Ướt đong cay đắng mắt môi ngoan hiền
Lạnh bờ vai mái tóc nghiêng
Bóng tàn xiêu đổ chôn riêng nỗi sầu

Đi về đâu đến từ đâu
Hồn hoang thơ thẩn phai mầu nắng tan
Buồn ơi ! Buồn mãi lang thang
Trong hư vô ấy chở ngàn nhớ thương ...


Em NhaTrang - Một Thời Áo Trắng !!!

Em NhaTrang - Một Thời Áo Trắng !!!




Nhớ em con phố ngày xưa
Nắng vàng đã nhạt hạt mưa đã tàn
Còn đây một chút dung nhan
Em NhaTrang có muộn màng yêu tôi

Yêu em - một thuở xa xôi
Biển chiều nghiêng gió núi đồi nhớ mong
Hàng dừa lơi lả buồn trông
Em NhaTrang có thương thầm tôi không

Riêng tôi - Thương nhớ mênh mông
Bóng hình em với tháng ngày đợi trông
Áo dài trắng xoả như bông
Nằm ngoan trên lối rêu phong mỏi mòn

Em NhaTrang - Gái NhaTrang
Tôi thân viễn xứ riêng mang nỗi buồn
Biển xanh sóng vỗ điên cuồng
Nhớ em ngày tháng vẫn luôn hẹn hò

Bao giờ trở lại xứ thơ
Cho tôi sống lại đợi chờ hôm nao
Em NhaTrang - Môi ngọt ngào
Như ai vừa chạm quả đào chín cây

Chơ vơ trong giữa đôi tay
Hồn tôi chợt khóc buồn này chín rơi
Xanh xao mộng vỡ bên trời
Em NhaTrang có bao giờ nhớ tôi ?

Bao giờ em có yêu tôi
Tôi xin làm cánh chim trời ngừng bay
Tôi xin dừng lại chốn này
Đất lành chim đậu tháng ngày nở hoa !!!!



Hoài Thương Trang
Minnesota - 2010






Xanh Xao Nỗi Nhớ


Em ơi phượng đỏ chín cây
Rực hồng trong nắng giữa ngày hạ sang
Trắng màu mây . Tím không gian
Đôi tà áo mỏng mượt mà dáng em
Tóc buông dài mộng bên thềm
Nghiêng vai cho nắng trải mềm gót chân
Nôn nao anh bước lại gần
Thấy đôi bướm trắng lượn quanh dập dìu
Bâng khuâng lòng vẫn còn yêu
Hỏi rằng thương nhớ bao nhiêu cho vừa
Yêu em như những ngày xưa
Anh còn mong đợi phố chưa lên đèn
Bàn chân quen . Dấu chân quen
Theo nhau từng bước ưu phiền xa bay
................................................

Phượng giờ còn đỏ chín cây
Hay xanh xao nhớ hao gầy tháng năm !


Một Nửa Hồn Tôi




Tìm đâu một nửa đời tôi
Ngày vay đêm mượn những tờ lịch rơi
Nắng mưa cũng lắm ngậm ngùi
Một vùng kí ức ru hời tháng năm

Tìm đâu một nửa trăm năm
Hư hao trên phiến đá nằm chiêm bao
Gối xanh vàng mộng đêm nào
Trăng nghiêng bóng đổ cánh sao rụng rời

Tìm đâu một nửa hồn tôi
Cho hoang phế mộng cuộc đời phù du
Bể sầu một cõi hoang vu
Lòng vương trĩu nặng ngục tù nhớ thương !!!




Một Thời Áo Trắng

Một Thời Áo Trắng


Tiếc thời áo trắng học trò
Nhớ người em gái tuổi thơ năm nào
Phượng hồng chắc vẫn xôn xao
Thì thầm cánh lá me vàng nhẹ rơi
Cuối đường nắng nhạt phai phôi
Chia ngày tháng nhớ ngậm ngùi trong ta
Ôm đời những giọt mưa sa
Gói vùng kỷ niệm dấu vào tim yêu
Một tà áo trắng mỹ miều
Trói hồn ai đó ít nhiều ngẩn ngơ
Bước đời nặng chĩu gánh thơ
Thời gian khe khẽ rung hờ cung tơ
Ngày xưa áo trắng còn mơ
Bây giờ mực tím hoen mờ tháng năm
Gởi người trong mộng xa xăm
Ngày hong vạt nắng đêm nằm tương tư
Sầu rơi từng giọt lệ mưa
Gõ trên phong kín rêu xưa đá mòn ....

Hoài Thương Trang


Đời Rồi Cũng Qua Mau ...

Đừng thôi giận hờn nhau
Cho sông kia chia sầu
Nhánh đời trôi sóng vỗ
Đập ghềnh đá chơ vơ ...

Đừng thôi thương nhớ nhau
Bây giờ và ngày sau
Phôi phai chuyện tình đầu
Hồn lạc lõng mai sau ...

Đừng thôi gian dối nhau
Hững hờ cuộc tình đau
Ôm gió mưa giăng sầu
Khóc ngậm ngùi vì đâu ...

Yêu nhau . Yêu hoài nhau
Thương nhau. Thương hoài nhau
Vì đời rồi qua mau
Trái sầu cũng rụng sầu ...

Đừng thôi lạc mất nhau
Níu kéo phiến muộn sầu
Trao cho nhau một kiếp
Đời không hoang phế đâu !!!


HoàiThươngTrang MN2010



Tháng Tư Đen




Đếm ngày nhắc lại chuyện xưa
Chuyện buồn đất nước tưởng vừa hôm qua
Xót xa dĩ vãng nhạt nhoà
Đôi bờ nỗi nhớ quê nhà xa xôi

Hơn ba mươi năm qua rồi
Còn đây ngày cũ buồn vui trải sầu
Tóc Mẹ giờ đã bạc màu
Môi em nhuộm đỏ phấn son tủi hờn

Tháng Tư Đen . Phố ngẩn ngơ
Lạnh lùng nước mắt đợi chờ bóng quen
Đại dương sóng vỗ đêm đen
Muôn ngàn tiếng khóc gọi tên nhớ Người

Ngày Ba Mươi Tháng Tư ơi
Một ngày đất nước tả tơi linh hồn
Mẹ Việt Nam - Nhớ thương ơi
Bao giờ mới hết cuộc đời lưu vong ?


Thơ Hoài ThươngTrang
Tháng Tư - 2010



Posted by Picasa

Giọt Lệ Cho Tháng Tư ...




Khóc đi Em...Một giọt lệ này
Khóc đi Anh ... Cuộc đời thương vay
Khóc đi Người ... Còn gì trong tay
Quê hương mình...Chịu nhiều đắng cay

Tháng Tư Đen ...Hãy đốt ngọn đèn
Tháng Tư Đen ...Chẳng bao giờ quên
Tháng Tư Đen ...Có người viễn xứ
Ôm nỗi sầu ...Hận Tháng Tư Đen

Khóc đêm thâu ...Khóc loài quỷ đỏ
Đến bao giờ ...Trả lại Tự Do
Cho cuộc đời ...Việt Nam ấm no
Cho Mẹ tôi ...Thôi hết đợi chờ

Tháng Tư Đen ...Buồn như phố chợ
Lạc loài ôi ...Dấu bước trẻ thơ
Tháng Tư Đen ...Vĩa hè đứng ngó
Những giọt mưa ...Sầu vỡ ngẩn ngơ

Khóc đi Em...Một giọt lệ này
Khóc đi Anh ... Cuộc đời thương vay
Khóc đi Người ... Còn gì trong tay
Quê hương mình...Chịu nhiều đắng cay !



04.2010





Posted by Picasa

Ngàn Đời Việt Nam


Có người cười trong nước mắt
Có người khóc trong nụ cười
Có người không cười không khóc
Mà lệ nóng hoen đôi môi

Có người tìm thấy mặt trời
Có người thắp vầng trăng soi
Có người mỏi mòn trăm lối
Đi tìm ánh sáng Tự Do

Hơn ba mươi năm qua rồi
Buồn đau tủi nhục không thôi
Quê hương tôi đã một thời
Nằm nghe sông nước chia đôi

Hơn ba mươi năm qua rồi
Người xa - Xa cả đoạn đời
Bóng Mẹ hiền còn mãi đó
Việt Nam yêu dấu ngàn đời

Có người hỏi nhớ hay quên
Có người hỏi quên hay nhớ
Sao trong nước mắt nghẹn lời
Biết trả lời sao Anh ơi !!!!


Hoài Thương Trang
Ngậm ngùi Tháng Tư - 2010

Dễ Thương


Dễ Thương

(Mến Tặng Dung SAIGON & những nàng con gái áo trắng ...)

Thu buổi sáng trời trong xanh mát lạnh
Lớp học buồn vì chữ nghĩa nhớ Anh
Em cũng thế - hồn lạc lõng trốn quanh
Tập vở khép hững hờ trang giấy trắng

Con nhỏ bạn ngồi bên hồn trống vắng
Chép bài thơ tình tự đọc em nghe
Hồn bâng quơ Em chẳng nhớ gì nhiều
Mà đôi mắt tự dưng long lanh ướt

Chắc nhớ Anh nên lòng buồn tha thiết
Nắng soi vàng ngoài cửa lớp hôm nay
Bài vở học nằm im lặng trong tay
Ôm nỗi nhớ như sợ ngày tan vỡ

Nhớ đến Anh lòng bồn chồn bỡ ngỡ
Sách vở buồn , hồn lạc lõng đi hoang
Viết tên Anh , Em viết cả trăm hàng
Trên bục gỗ thầy khen em ngoan ngoãn

Ừ , con gái hay làm duyên làm dáng
Má phấn hồng đôi mắt sáng hơn sao
Trời mùa thu lành lạnh của hôm nào
Anh bỗng đến - dễ thương như màu áo !!!



HoàiThươngTrang