Thơ - Một Thời Aó Trắng





















Aó trắng ai bay giữa sân trường
Tóc dài mơ trải nắng vấn vương
Mắt tình ai gởi ngoài con phố
Gót dấu chân buồn ngập nhớ thương

Aó trắng em về để nắng vương
Tóc rối dài bay giữa phố phường
Sợi nắng mây trôi hoài mơ tưởng
Bóng hình kỷ niệm của xa xôi

Aó trắng xưa ơi có còn không
Điểm tô chút nắng lẫn mây hồng
Có trải tơ trời vào tim hỏi
Hạnh phúc thuở nào còn yêu không ?

Aó trắng em mang – đã mất rồi
Một thời con gái cũng qua thôi
Yêu xưa mây tím buồn giăng lối
Thương mãi ngàn năm giọt lệ rơi !!!

Thơ - Hoa Tím Bằng Lăng



Anh đi xa về
Mang cả hương yêu
Chở theo hạnh phúc
Nồng nàn bao nhiêu

Anh đi cô liêu
Mộng nhớ những chiều
Tặng em một phố
Hoa Bằng Lăng yêu

Tím màu nhung nhớ
Giăng ngập mây trêu
Nắng vàng hoen phố
E ấp mỹ miều

Anh về gom hết
Hoa Bằng Lăng yêu
Tím cả phố chiều
Anh gởi Em yêu !






Thơ - Khi Trái Tim Còn Yêu




















Đừng để nỗi buồn vương trên mắt cay
Đừng để sầu rơi ướt giọt lệ này
Đừng để nụ cười chơ vơ tháng ngày
Giữa đời hư vô - khi hãy còn yêu

Đừng để giận hờn đong thêm cay đắng
Đừng để muộn phiền chất ngất thành mây
Đừng để cuộc tình bối rối qua tay
Giữa con tim nồng - khi hãy còn yêu

Đừng là giòng sông rẽ chia muôn lối
Đừng là lá vàng gió thổi rụng rơi
Đừng là bài thơ dang dở mộng đời
Giữa hạnh phúc trôi - khi hãy còn yêu

Đừng để một chiều tương tư con phố
Đừng để một đời ngồi ôm tiếc nhớ
Đừng để con tim đôi ta tan vỡ
Đừng nói chia ly – khi hãy còn yêu !

Thơ - Góc Nhớ...



















________________
HoàiThươngTrang

Tóc bay theo gió vào đời
Mây trôi lờ lững hỏi người biết không
Đêm trăng sóng cuộn mênh mông
Nhớ từ biển vắng thinh không gọi buồn

Thuyền tình vượt sóng yêu thương
Khát khao sỏi đá vấn vương cát vàng
Lời thơ cho kiếp dã tràng
Bơ vơ trốn tránh sầu mang nỗi sầu

Riêng ta – hồn vắng đêm thâu
Rượu như suối rót nhắn câu tạ từ
Uống cho kịp những hao hư
Ghé môi nếm bọt phù du cuộc đời

Đắng cay rót mật ngậm ngùi
Tiếng lòng trống trải buồn vui gọi mời
Giọt tương tư khóc thay lời
Ngày xưa . Góc phố có người nhớ mong !!!!



Thơ - Về Đâu Nỗi Buồn




















Biết khi trăng tỏ trăng mờ
Là khi đêm nhớ - ngày chờ đợi ai
Bao nhiêu năm chẳng phôi phai
Chỉ màu suối tóc mãi hoài đổi thay
Trắng đen – đen trắng mềm vai
Tình xưa chưa cũ vương dài bóng mây
Nắng mưa từng giọt qua tay
Hong sầu ngày tháng buồn này có vơi
Biết khi xa cách nhau rồi
Là khi nước mắt ngậm ngùi theo nhau
Bấy nhiêu năm cuộc bể dâu
Thấy trong tiền kiếp về đâu nỗi buồn ????


Thơ - Mùa Thu Khép Cửa
















Mùa Thu khép cửa lâu rồi
Để hồn thi sĩ ngủ vùi trong mơ
Hàng cây lặng đứng chơ vơ
Nghe trong tiếng gió thổi mùa Đông sang
Nhẹ rơi từng sợi nắng vàng
Trải bên song cửa sầu mang nỗi sầu

Mùa Thu khép nhớ nhau
Để bông hoa tuyết trắng màu áo xưa
Hẹn hò phố ảo chiều mưa
Bóng Em chợt đến lại vừa xa bay
Vấn vương hạnh phúc qua đây
Thềm cô đơn vắng đôi tay lạnh lùng

Mùa Thu khép cửa nhớ nhung
Để dòng sông nhỏ ngập ngừng lãng trôi
Yêu gì mây tím phai phôi
Em về gõ cửa mùa Thu đợi chờ
Nhớ nhau thương mãi một thời
Tình tôi còn đó - còn lời yêu Em...

_________________
HoàiThươngTrang

Thơ - Một Mình

















Mùa này tuyết vẫn còn rơi
Bên bờ thương nhớ còn người nhớ thương
Ðôi đường đây đó mù sương
Gởi con nắng ấm qua phương nhà nàng
Ðông chưa tàn - Gío Xuân sang
Bông hoa tuyết trắng nhẹ mang giọt sầu
Hương đêm gió thổi về đâu
Tóc bay em để rối nhầu tim tôi
Ngại gì cách trở xa xôi
Một cơn bão tuyết còn rơi phương này
Yêu nhau đếm nhớ qua tay
Phố xưa ai hẹn giờ đây một mình.


Thơ - Quê Hương Một Trời ViệtNam

















_____________________________
HoàiThươngTrang

Quê hương là phố cổ xưa
Là con đường đỏ bụi mờ gió bay
Hàng cây phượng vỹ me tây
Bông hoa giấy trắng nhẹ lay trước hè
Mẹ gồng gánh gạo đi về
Đường quê thơm lúa bụi tre ai chờ
Quê hương là tiếng mẹ hò
Ru con thơ dại ngủ hờ dưới trăng
Bóng diều thả giữa đồng xanh
Cha đan chiếu rách mong manh nỗi sầu
Quê hương là nhánh hoa cau
Vàng tươi trong nắng đỏ màu chín nâu
Quê hương là những nhịp cầu
Nối tình yêu đến mai sau đôi mình
Mẹ cha gởi lại chút tình
Từ Nam nối Bắc duyên xinh một đời
Quê hương là mắt môi cười
Trong hồn ai đó - một trời Việt Nam !

Thơ - Mai Anh Về




























Xin mời bấm vào hình để nghe








_________________
HoàiThươngTrang






Mai anh về
Nhớ ghé lại quê em
Xóm nhỏ Tiền Giang con phố rộn ràng
Ngôi nhà trắng hàng hiên vàng những nắng
Bụi đỏ bay quanh xóm chợ thênh thang

Mai anh về
Nhớ ghé lại quê em
Cây sầu đông lá bay rợp lối vào
Lao xao trong gió thu lay mờ ảo
Vang tiếng ve buồn than thở vì sao

Mai anh về
Nhớ ghé lại quê em
Xa xa trong xóm trẻ con thả diều
Một đàn trâu nghé nằm ngoan gặm cỏ
Thoang thoảng bên trời mây trắng lặng trôi

Mai anh về
Nhớ ghé lại quê em
Ngợp bóng dừa xanh biển vắng ai ngồi
Thả mộng ru hồn thương ngày tháng cũ
Tiếc nhớ bồi hồi một thuở xa xôi

Mai anh về
Nhớ ghé lại quê em
Nơi đó có em vẫn mãi đợi chờ
Aó trắng một thời biển ru sóng vỗ
Dấu bước chân người - còn mãi theo đuôi !


Thơ - Tháng Tư Đen !




















Tháng Tư Ðen - Nhớ không Em
Một ngày sầu hận có quên bao giờ
Dòng sông cuốn mất tuổi thơ
Cuốn trôi tất cả ước mơ cuộc đời

Tháng Tư Ðen - Người xa Người
Ta xa nhau. Mất cả trời yêu thương
Đại dương vỗ sóng điên cuồng
Cuốn trôi đi hết thiên đường mộng mơ

Tháng Tư Ðen - Phố ngẩn ngơ
Giữa lòng đất Mẹ chơ vơ lạnh lùng
Ðâu đây tiếng khóc não nùng
Một ngày chợt thấy quê hương tan tành

Tháng Tư Ðen - Nhớ không Anh
Bụi thời gian phủ xây thành chiêm bao
Quê hương còn nỗi khát khao
Nước nhà độc lập khi nào TỰ DO !!!


Thơ - Tháng Tư Buồn !












Một ngày thức dậy
Ta chợt mất nhau
Ai đâu có thấu
Mắt vương lệ sầu

Ba mươi năm qua
Ruột thắt tim đau
Bóng người đã khuất
Để lại vết sâu

Như con dao nhọn
Đâm vào nỗi nhớ
Tháng Tư nức nở
Khóc giọt mưa Ngâu

Giờ tìm thấy đâu
Phố xưa đợi chờ
Aó trắng ngây thơ
Ôm mộng hững hờ

Tháng Tư rồi đó
Sóng vỗ xô bờ
Đại dương than thở
Khóc người thiên thu !

Thơ - Yêu Anh, Em làm thơ
























Thì tại yêu anh , em làm thơ
Con tim đôi khi hóa dại khờ
Ðong tháng ngày vui buồn thương nhớ
Gối mộng đêm dài tràn ước mơ

Thì tại yêu anh , em làm thơ
Bên nhau đôi khi vẫn đợi chờ
Cánh cửa con tim ai khép mở
Giữa mộng và đời có hao hư ?

Góp nhặt trăng sao vào trời mơ
Níu kéo thời gian chớ hững hờ
Biển sóng đừng làm đêm tan vỡ
Xóa dấu chân Người, Tôi với Thơ !!!