Thơ - Còn Mãi Yêu Người






















Năm mươi tuổi tóc bạc màu
Sợi đen sợi trắng sợi sầu phôi phai
Sợi buồn đan rối trên vai
Ru đêm gối mộng tình ai cuối đời

Năm mươi tuổi - nửa cuộc đời
Quên trời hạnh phúc gọi mời tháng năm
Yêu anh sầu nỗi nhớ mong
Nồng nàn hơi ấm những vòng tay mơ

Năm mươi - lòng vẫn ngẩn ngơ
Như con đò đợi hẹn chờ bến xưa
Thuyền tình sóng vỗ đẩy đưa
Buồn cho mưa đổ gió đùa cuối thu

Năm mươi – như lá vàng khô
Rụng rơi theo những hư vô cuộc đời
Yêu ai - trao gởi nụ cười
Bao nhiêu kỷ niệm cho người trăm năm

Năm mươi - tưởng đã xa xăm
Còn đâu sợi tóc thơm nồng gối chăn
Đam mê riêng bóng hình anh
Cho đây với đó mộng lành thiên thu !