Thơ - Là Mãi Nghìn Trùng
















Là Em những giọt lệ rơi
Đong thêm nỗi nhớ ướt trời thu mưa
Mây mù giăng tím lối xưa
Vấn vương ngày tháng tình chưa quên tình

Là Anh một thuở thư sinh
Thơ xanh mực tím gởi mình Em thôi
Nhạc buồn cung điệu xa xôi
Theo giòng lệ nhớ mộng đời tình rơi

Là thôi gió thoảng mây trôi
Sầu thương cũng thế ngàn đời hư vô
Em về tiếc nuối cơn mơ
Dỗi tình khờ dại vu vơ mộng dài

Là thôi tình đã phôi phai
Một mai quay lại phố hoài không tên
Buồn ai lá rụng bên thềm
Hoen sầu nỗi nhớ riêng niềm đắng cay

Là thôi xa cách từ đây
Nghìn trùng dĩ vãng mây bay hững hờ
Là thôi Em đã quên rồi
Lệ thơ giăng tím một đời sẽ qua.