Thơ - Phôi Phai
























Tìm vui giữa những ước mơ
Từ khi mới tập viét thơ yêu người
Buồn thương mưa nắng dỗi hờn
Qua bờ bến nhớ đợi chờ mong ai

Từ khi trăng đổ bóng dài
Giữa rừng thu vắng lá phai chút màu
Là trăm nỗi nhớ nghìn đau
Lãng trôi theo gió nhuộm sầu thế thôi

Từ khi xa cách nhau rồi
Aó trắng em mặc đổi màu tím thương
Cổng trường ai đứng ngẩn ngơ
Giữa mùa phượng đỏ đợi chờ dáng em

Từ khi lá rụng bên thềm
Là màu sợi tóc bạc mềm bờ vai
Ngày xưa có tiếng thở dài
Bây giờ cũng thế - Phôi phai tháng ngày !