Thơ - Chắc Gì Ta Quên Nhau
























Một ngày qua. Nhớ thưong thêm một chút
Bầu trời trong. Biêng biếc mắt xanh xao
Ai đã giấu. Hồn Anh trong đáy mắt
Cửa mùa Thu.
Mộng đẹp giấc mơ vào

Nơi góc phố. Chiều xưa hoa tím nở
Có một trời. Hạnh phúc chở dấu yêu
Em ngồi hong. Làn suối tóc mỹ miều
Hong thêm nhớ.
Bờ môi khô da diết

Cũng nơi đó. Anh đợi chờ mải miết
Dòng sông trôi. Con nước lũ xoay xoay
Giữa lặng im. Lục bình hoa tím nở
Trôi về đâu.
Xao xuyến lcả tháng ngày

Một ngày qua. Hỏi thầm Em còn đó
Kỷ niệm nào. Một chút nhớ - chút thương
Giữ dùm Anh. Mai sau này nếu lỡ
Lối chung về.
Hờ hững bước phai phôi

Cũng nơi đó. Biển dâng ngàn sóng vỗ
Kéo nhau về. Bọt trắng vỡ hoang sâu
Thời gian chết. Ngả hồn đau tím ngắt
Và không gian.
Chừng bàng bạc đổi màu

Anh còn đấy. Còn nguyên tình si dại
Buổi ban đầu. Aó trắng luyến lưu nhau
Bụi đỏ bay. Lòng phố dáng xưa sầu
Hàng me rụng
Lá theo nhau vàng úa

Góc phố nào. Em qua mà vội vã
Để trời buồn . Mưa đổ ướt bờ vai
Không - Không thể đất trời xa lạ mãi
Chưa chắc gì …Ta đã mất…Quên nhau !