Thơ - Tim Yêu























Hỏi con tim có còn yêu
Có còn thương mãi những chiều bên nhau
Gió đùa sợi tóc rơi mau
Quấn bờ vai ấy ấm màu thời gian
Tay bên tay nắng giăng vàng
Gọi từ ngọn sóng miên man vỗ bờ
Đi bên nhau chiều ngẩn ngơ
Một vài cánh lá hững hờ nhẹ rơi
Có con chim nhỏ hát lời
Yêu nhau đi nhé gọi mời tình đôi
Ta yêu nhau -Yêu một đời
Yêu dòng sông nhỏ lặng trôi cuối trời
Yêu ngày tháng vẫn đầy vơi
Trong tim hạnh phúc buồn vui hẹn hò
Ta yêu nhau đến tàn tro
Đến khi hơi thở giăng mờ khói mây
Ta yêu nhau đếm từng ngày
Hỏi tim yêu có đắm say tình này ???


Những chiều trên Coon Rapids Dam
Brooklyn Park, Minnesota 2009

Thơ - Đừng Hỏi Vì Sao ?

http://www.myspace.com/streamsoflite

Đừng hỏi vì sao
Em yêu Anh
Như mây với gió chẳng ngại ngần
Ru lá hoa cười tươi trong nắng
Vàng lối em vui từng gót chân




Đừng hỏi vì sao
Em yêu Anh
Trăng sao long lánh đêm xoay vần
Dỗ giấc mộng tình vào tóc rối
Ru đời hạnh phúc giữa đôi môi




Đừng hỏi vì sao
Em yêu Anh
Con tim vương vấn đến bao lần
Trói buộc đời nhau vào quên lãng
Thì thầm chăn gối giữa bâng khuâng




Đừng hỏi vì sao
Em yêu Anh
Trăm năm cũng mộng ước duyên lành
Mai xa một nấm mồ yên giấc
Gối đầu bên cỏ - nhớ mong manh
!


Thơ - Vĩnh Viễn Ta Một Đời


http://images.lightstalkers.org/images/276310/flower_path_large.jpg

Có bao giờ anh nhớ
Mùa Xuân ta có nhau
Hạ vàng hoa thắm nở
Sang mùa Thu trôi mau
Đông dài nhung nhớ lắm
Bốn mùa ta yêu nhau

Có bao giờ anh nhớ
Xuân hồng nắng xôn xao
Hạ vàng con bướm trắng
Tím mây trời Thu giăng
Tuyết rơi mùa Đông đến
Hạnh phúc cũng vô ngần

Có bao giờ anh hỏi
Xuân hoa lá đổi màu
Hạ buồn cơn nắng cháy
Hoang lạnh gió Thu trôi
Đông tuyết rơi ngập lối
Cho tình mình vỡ đôi

Có bao giờ anh hỏi
Yêu nhau rồi xa nhau
Như bốn mùa thay đổi
Em sợ lẫn bồi hồi
Xuân Hạ Thu Đông tới
Chẳng giữ được ngày vui

Có bao giờ anh ơi
Hạnh phúc mãi tuyệt vời
Trong tình yêu hai đứa
Là bốn mùa êm trôi
Xuân hạ không thay đổi
Thu Đông cũng thế thôi
........................................
Vĩnh viễn ta một đời ...

Thơ - Giăng Tay Ôm Nỗi Nhớ



Cây giăng tay chờ ai
Cây buông nghiêng bờ vai
Cây thương ai đợi ai
Mà ngày tháng phôi phai










Cây giăng tay chờ ai
Cây xôn xao tình ai
Cây nghiêng trao nụ hôn
Vội vàng lá buồn rơi






Em yêu mùa Thu trôi
Cây khô tương tư ngồi
Rũ sầu màu thương nhớ
Tím khoảng trời ước mơ





Em thương chiếc lá rơi
Hụt hẫng bay lìa đời
Nằm ngoan ôm nỗi nhớ
Một thời lãng quên thôi !!!

Thơ - Còn Mãi Yêu Người






















Năm mươi tuổi tóc bạc màu
Sợi đen sợi trắng sợi sầu phôi phai
Sợi buồn đan rối trên vai
Ru đêm gối mộng tình ai cuối đời

Năm mươi tuổi - nửa cuộc đời
Quên trời hạnh phúc gọi mời tháng năm
Yêu anh sầu nỗi nhớ mong
Nồng nàn hơi ấm những vòng tay mơ

Năm mươi - lòng vẫn ngẩn ngơ
Như con đò đợi hẹn chờ bến xưa
Thuyền tình sóng vỗ đẩy đưa
Buồn cho mưa đổ gió đùa cuối thu

Năm mươi – như lá vàng khô
Rụng rơi theo những hư vô cuộc đời
Yêu ai - trao gởi nụ cười
Bao nhiêu kỷ niệm cho người trăm năm

Năm mươi - tưởng đã xa xăm
Còn đâu sợi tóc thơm nồng gối chăn
Đam mê riêng bóng hình anh
Cho đây với đó mộng lành thiên thu !


Thơ - Nắng Thu











Đẹp quá mùa thu giữa nắng vàng
Lá thu phong đỏ ngập lối sang
Ai trải thu vào vườn sân vắng
Cho những bâng khuâng ước mộng tràn




Ngồi đếm thu rơi chiếc lá vàng
Bay theo con gió những hoang mang
Vương theo tóc rối em từng sợi
Hạnh phúc mưa thu có bẽ bàng



Và gió ru êm những phím đàn
Cung sầu điệu nhạc quá miên man
Gợi nhớ thu xưa nào hư ảo
Mây tím còn giăng nỗi sầu mang




Đẹp quá mùa thu của hôm nào

Bên song cửa sổ đợi mùa sang
Rừng thu phong đỏ còn chiếc lá
Lặng lẽ rơi bay giữa nắng vàng


Thơ - Tóc Rối

http://i126.photobucket.com/albums/p105/ness7_vktm/sad-girl.jpg


Vô tình con gió thổi
Về đâu trong đêm nay
Sầu bay vần tóc rối
Vương giọt lệ đắng cay

Trăng mờ ngủ sau mây
Sao rơi rụng phố gầy
Ru đời tìm đâu thấy
Hạnh phúc nghìn trùng bay

Lạnh lùng gió heo may
Xôn xao mảnh tình này
Hững hờ theo ngày tháng
Tóc rối bờ vai ngoan !

Thơ - Buồn























Buồn nào hơn nỗi buồn nào

Để thương cùng nhớ len vào hồn tôi
Tim yêu tưởng vỡ tan rồi
Dỗi hờn lên mắt lệ rơi thành giòng
Buồn ơi ! Ai có đợi mong
Sao buồn vẫn đến để lòng héo khô
Cho ngày vui lại hững hờ
Cho yêu thương đó thờ ơ muộn phiền
Cho tình rồi bỗng đảo điên
Buồn vây giăng kín nỗi niềm hư vô
Con tim bỡ ngỡ dại khờ
Hồn hoang nỗi nhớ lời thơ nghẹn ngào
Buồn vương mây tím dâng cao
Mưa trôi sông lạnh gió vào cuối thu
Buồn đan sương khói mịt mù
Giữa rừng thu vắng im ru nỗi niềm
Buồn cho mưa đổ triền miên
Bâng khuâng cánh lá ngoài hiên rụng dài
Xạc xào dấu bước chân nai
Ngẩn ngơ đôi mắt tìm ai ... cuối trời !

Trích đăng trong thi tập & CD Thơ
Mây Tím Còn Vương
Nghệ Sĩ Thi Thảo diễn ngâm


Thơ - NhaTrang, Phố Biển Xưa

http://vistalandtravel.com/images/gallery/2008_06/68/bien%20nhatrang.jpg

NhaTrang – phố biển xưa
Nhẹ nhàng con sóng đưa
Vỗ về bờ cát trắng
Ru tình giữa đêm mưa

NhaTrang – phố biển xưa
Người đi – đã quên chưa
Hàng dừa xanh lơi lả
Réo rắc tiếng thở buồn

NhaTrang – phố biển xưa
Ngập ngừng nỗi nhớ thôi
Ai về cho biển động
Xôn xao giữa giòng đời

NhaTrang – Người nhớ không ?
Biển tình hoài mênh mông
Phố xưa chiều gió lộng
Tóc bay dài nhớ mong .

Thơ - Là Mãi Nghìn Trùng
















Là Em những giọt lệ rơi
Đong thêm nỗi nhớ ướt trời thu mưa
Mây mù giăng tím lối xưa
Vấn vương ngày tháng tình chưa quên tình

Là Anh một thuở thư sinh
Thơ xanh mực tím gởi mình Em thôi
Nhạc buồn cung điệu xa xôi
Theo giòng lệ nhớ mộng đời tình rơi

Là thôi gió thoảng mây trôi
Sầu thương cũng thế ngàn đời hư vô
Em về tiếc nuối cơn mơ
Dỗi tình khờ dại vu vơ mộng dài

Là thôi tình đã phôi phai
Một mai quay lại phố hoài không tên
Buồn ai lá rụng bên thềm
Hoen sầu nỗi nhớ riêng niềm đắng cay

Là thôi xa cách từ đây
Nghìn trùng dĩ vãng mây bay hững hờ
Là thôi Em đã quên rồi
Lệ thơ giăng tím một đời sẽ qua.


Thơ - Nắng Xuân Tình



Sáng nay nắng trải vào sân
Đôi chim ríu rít nhảy quanh trong vườn
Hoa tươi cười gợi sắc hương
Cho đàn ong bướm lả lơi tìm về
Một cơn gió thoảng qua thôi
Làm rung chiếc lá bay rơi xuống đời

Anh mời em phiến đá ngồi
Ly cafe' đắng ngọt môi thơm nồng
Lung linh giọt nắng đan nhau
Vương mang sầu muộn mộng sầu phôi pha
Mộng sầu con nắng sẽ tan
Chim bay không đậu bướm sang vườn nhà
Ong bay lặng lẽ trốn xa
Cành hoa anh hái làm quà tặng em
May mà anh ở cùng em
Không thôi em lại tủi thân một mình
Duyên mơ em vẫn đẹp xinh
Vẫn như vạt nắng phơi mình ngoài sân
Cỏ ngoan mềm ướt lối chân
Dấu tình yêu của đôi mình thấy không
Vườn cây nắn nót anh trồng
Yêu nhau ngày tháng hoa lòng mãi tươi
Thu, Đông nắng Hạ Xuân trôi
Bốn mùa anh để tình rồi vấn vương
Còn yêu , còn mãi nhớ thương
Khung trời kỷ niệm riêng mình anh thôi !


Thơ - Phôi Phai
























Tìm vui giữa những ước mơ
Từ khi mới tập viét thơ yêu người
Buồn thương mưa nắng dỗi hờn
Qua bờ bến nhớ đợi chờ mong ai

Từ khi trăng đổ bóng dài
Giữa rừng thu vắng lá phai chút màu
Là trăm nỗi nhớ nghìn đau
Lãng trôi theo gió nhuộm sầu thế thôi

Từ khi xa cách nhau rồi
Aó trắng em mặc đổi màu tím thương
Cổng trường ai đứng ngẩn ngơ
Giữa mùa phượng đỏ đợi chờ dáng em

Từ khi lá rụng bên thềm
Là màu sợi tóc bạc mềm bờ vai
Ngày xưa có tiếng thở dài
Bây giờ cũng thế - Phôi phai tháng ngày !