Bụi thời gian làm nhòa đi tất cả. Chỉ có Thơ & Nhạc - Mới sống mãi trong nhau . Như Anh & Em ...
Xin Cho Nụ Cười !
Hôm qua nằm ngủ...
Giấc mơ say...
Thấy bóng Mẹ đi ,
Bóng Mẹ về...
Dịu hiền trông tươi
như hoa thắm....
Mà sao tôi khóc ...
Chẳng nụ cười...
Mẹ ngồi chải tóc .
Rẽ đường ngôi....
Bàn tay năm ngón .
Vuốt ve tôi....
Tóc con thêm bạc
sầu năm tháng....
Trắng sợi đong đầy....
Nhớ thương ơi....
Thầm thì Mẹ bảo ....
Mẹ ra đi
Bình an thanh thản ...
Giấc mơ đời....
Cát bụi trở về
nơi cát bụi ...
Xa chốn hồng trần ...
Mẹ thảnh thơi...
Hãy cứ mỉm cười,
con gái ơi.....
Đừng khóc thương chi.
Giữa cuộc đời...
Niết Bàn Mẹ đến
nương cửa Phật...
Tâm niệm cho lòng ....
Mẹ an vui ............................!
Trở Về Mái Nhà Xưa
Nhớ dáng Mẹ đi, dáng Mẹ ngồi
Buồn vui lặng lẽ với đơn côi
Những giọt lệ rơi mềm sợi tóc
Bối rối trong tim lẫn ngậm ngùi
Nhớ dáng Mẹ đi, dáng Mẹ ngồi
Nắng vàng hoen úa trái tim côi
Vầng trăng cũng nhạt màu u tối
Là biết trong tôi mất Mẹ rồi
Nhớ dáng Mẹ đi, dáng Mẹ ngồi
Nụ cười hiền dịu quá đi thôi
Mẹ gởi lại tôi lời trăn trối
Thương Mẹ đừng nên khóc cả đời
Nửa đời Mẹ đã quá đơn côi
Vĩnh biệt trần gian Mẹ về Trời
Cát bụi hồng trần đưa tiễn Mẹ
Thanh thản trở về mái nhà xưa !!!
Nhớ Mẹ Hiền
Thức trắng đêm dài ánh sao rơi
Long lanh mắt ướt giọt sương mời
Mẹ ơi ! con uống giòng lệ đắng
Nhớ Mẹ đêm nằm giấc mơ trôi
Soi bóng thời gian quá đơn côi
Lặng lẽ không gian cũng ngậm ngùi
Hương khói nhẹ lùa qua khoé mắt
Mơ thấy Mẹ về kể chuyện vui
Chuyện kể ...
Mẹ về đến quê xưa
Hoa cau ngập trắng phố giữa mùa
Cha đợi bên bờ sông Tương nhớ
Thấy Mẹ Cha mừng ra đón đưa
Như ngày hò hẹn thuở đôi mươi
E ấp bên Cha , Mẹ mỉm cười
Áo cưới năm xưa Cha còn giữ
Bây giờ Mẹ mặc vẫn còn vừa
Bà con hai họ mừng đôi lứa
Nội Ngoại hân hoan mở cửa chờ
Cô dâu vẫn đẹp như ngày đó
Chú rể lăng xăng phút tình cờ
Gặp lại nhau rồi thôi nhớ thương
Bao năm xa cách nỗi mong chờ
Bây giờ Cha Mẹ vui sum họp
Đừng buồn thương tiếc - Phút tiễn đưa
Ngồi nhìn trăng sáng giữa đêm khuya
Sao rơi một chiếc bóng hiện về
Ôm Mẹ vào lòng con khẽ nói
Yêu Mẹ vô cùng Mẹ biết không ?
Vỗ về Mẹ bảo:"Biết sao không”
Đừng khóc Mẹ đi chẳng vững lòng
Niết Bàn Mẹ đến nương cửa Phật
Quãng đời còn lại chốn hư không !
Hoài Thương Trang - December 2009
Rồi Như Cánh Hạc Bay
Cánh Hạc về Trời, cánh Hạc bay
Bỏ lại trần gian, chốn nơi này
Vấn vương ngày tháng, nào hay biết
Có kẻ buồn đau -Tiếc thương thay
Cánh Hạc về Trời, cánh Hạc bay
Vào chốn hư không, vô tận này
Tìm ánh trăng tàn , hoàng hôn tím
Hay ngày vàng nắng giọt sương rơi
Cánh Hạc về Trời, cánh Hạc ơi !
Hãy cứ thênh thang giữa bầu trời
Ru bỏ muộn phiền hồn trống vắng
Ngậm ngùi giọt lệ nào vỡ tan
Cánh Hạc về Trời, chắc riêng mang
Nụ cười hôm xưa có muộn màng
Để lại trong đời bao tan tác
Vĩnh biệt Hạc bay chốn bạt ngàn ...
Hoài Thương Trang - December 2009
...
Mất Mẹ
Mất Mẹ, còn lại gì đâu
Những giòng nước mắt theo nhau tuôn tràn
Tiễn Mẹ - hương khói trên bàn
Lòng sao tan nát trăm ngàn nỗi đau
Vành tang con vấn trên đầu
Xót xa tủi phận giọt sầu vây quanh
Đành rằng Sanh Tử - Tử Sanh
Nhưng sao vội vã nỡ đành xa nhau
Tiễn Mẹ - Con kính nguyện cầu
Dấu chôn tất cả khổ đau muộn phiền
Mẹ về sống cảnh thần tiên
Có Ba chờ đợi chung niềm ước mơ
Đời con rồi sẽ chơ vơ
Mất Mẹ , mất cả đợi chờ ngày đêm
Căn phòng trống vắng buồn tênh
Chỉ còn chiếc bóng ưu phiền thời gian
Mẹ ơi ! Thương tiếc vô vàng
Ngày buồn mưa đổ ngập tràn ướt mi
Xa nhau kẻ ở người đi
Mẹ về Chín Suối Từ Bi Niết Bàn
Con còn ở lại trần gian
Giữ gìn kỷ niệm với ngàn nhớ nhung
Từ đây xa cách nghìn trùng
Tiễn đưa Mẹ đến trùng phùng quê xưa.
Kiếp Nhân Sinh
Mẹ đi bỏ lại nơi này
Một trời trống vắng trắng đầy màu tang
Mẹ ơi nước mắt hai hàng
Lòng con tan nát trăm ngàn nỗi đau
Mất Mẹ - Con biết tìm đâu
Non cao biển rộng một màu nhớ nhung
Đớn Đau - Thương Tiếc vô cùng
Mẹ về chín suối nghìn trùng cách xa
Tạ ơn Mẹ - Tạ ơn Cha
Đã cho con hiểu đời là thương vay
Kiếp Nhân Sinh tạm cõi này
Tử Sanh - Sanh Tử vòng xoay Luân Hồi
Tiễn đưa Mẹ luống ngậm ngùi
Vành khăn tang trắng vương trời khói hương
Chơ vơ ngày tháng tơ vương
Thấy trong khoé mắt vô thường lệ rơi
Xót xa tủi phận giữa đời
Mẹ ơi ! Con Mẹ mồ côi thật rồi !!!
Hoài Thương Trang
Con gái của Mẹ - November , 2009
Gối Mộng Đêm Mơ
Hình như lâu lắm con không ghé
Để mặc vườn thơ lạnh hững hờ
Có ai biết được sầu hơn thế
Mẹ bỏ con về ... Thế giới kia
Là khổ một đời con khóc thương
Cảnh xưa Người cũng dứt đoạn đường
Để lại tháng ngày chơ vơ quá
Đong lại nỗi sầu góp thành thơ
Nhớ Mẹ chập chờn trong giấc mơ
Tiếc thương lòng vẫn cứ đợi chờ
Gối mộng Mẹ về - đêm say ngủ
Để lòng con ấm mãi hồn thơ !!!
Ừ, Thôi Em Đừng Khóc !
Thôi em đừng khóc nữa
Ta nghe hồn dại khờ
Cuộc đời qua tàn úa
Tháng ngày đã xa xưa
Thôi em đừng khóc nữa
Dấu giọt lệ dư thừa
Rớt trên từng phiến đá
Chôn kín mảnh hồn ta
Thôi em chuyện đã qua
Hạnh phúc thêm nhạt nhoà
Theo dòng đời nghiệt ngã
Khóc chi lòng xót xa
Thôi em. Ừ, thôi em
Đừng khóc chuyện tình ta
Quá khứ không trở lại
Ngày mai rồi sẽ qua ...
Hoài Thương Trang
Loang Màu Sắc Nhớ
Đời lăn tròn nỗi nhớ
Ngày tháng đi hững hờ
Cuộc tình nào tan vỡ
Trên phiến sầu chơ vơ
Ta, một mình ngây ngô
Trở trăn giấc mộng hờ
Thấy đời như chiếc lá
Loang màu nhớ hư vô
Buồn theo mùa thu trôi
Sầu đong chút ngậm ngùi
Mưa khóc trời dĩ vãng
Nắng muộn phiền vỡ tan...
Nuối Tiếc !
Một thuở còn đam mê
Tình bối rối vụng về
Yêu nhau tha thiết thế
Hồn dại khờ si mê
Một thuở còn đam mê
Tình chan chứa mộng thề
Yêu nhau nào có thể
Chia lìa trái tim đau
Một thuở còn yêu nhau
Tình vương vấn lệ sầu
Yêu nhau hồn nung nấu
Hạnh phúc vỡ tan mau
Một thuở đã quên nhau
Trăng sao cũng bạc đầu
Ngậm ngùi khôn tiếc nuối
Em bây giờ nơi đâu ???
Sao Nỡ Vô Tình
Đốt khói bay cho tình ta quấn quýt
Quyện vào nhau hơi ấm giữa mù sương
Trời buổi sáng lành lạnh cơn gió rát
Đôi má hồng mời gọi chút yêu thương
Em ngồi đó bên bụi mờ giăng mắc
Khói toả nồng lên mắt ướt mi cay
Anh đắm nhìn men tình say chất ngất
Hồn chết dần theo mây lãng đãng bay
Ngồi gần Em. Anh khẽ nắm bàn tay
Để hương tóc vấn vương trời thu lạnh
Tim Anh ấm vì có Em kề cận
Pha tiếng cười ngọt lịm cafe' đen
Trời buổi sáng thu dỗi hờn hay ghen
Ngồi gần Em - Anh nghe vẫn còn thèm
Nụ hôn nồng trong đêm ai đã dấu
Hứa cho rồi - Sao nỡ vô tình quên !!!
TÌM ĐÂU !
Rồi thì biết tìm đâu
Những chuyện tình ban đầu
Tàn phai như chiếc lá
Bay giữa trời thênh thang
Để ngày tháng long đong
Nhớ thương dâng ngập lòng
Tìm chiếc bóng hư không
Thấy đời người xa xăm
Này cuộc tình trăm năm
Ngồi mơ giấc tình nồng
Này người có yêu không
Sao mỏi mòn ngóng trông
Rồi chợt nhớ thinh không
Trôi vô tình ngàn năm
Sỏi đá có rêu rong
Theo dòng nước mênh mông...!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)