Vầng trăng khóc




Có hôm giông tố quay về
Xoá tan một thuở đam mê cuộc tình
Sáng không còn ánh bình minh
Đêm trăng sao ngủ không thinh hững hờ

Giọt sầu rơi ướt giấc mơ
Buồn trên chăn gối dỗi hờn nhớ ai
Nhớ ai nước mắt tuôn dài
Trong đêm nức nở sớm mai soi mình

Gương xưa đã vỡ bóng hình
Hương xưa cũng đã vô tình bay xa
Nhặt thời gian đếm phong ba
Hoa tàn rụng cánh nhạt nhoà dấu yêu

Bão mưa còn có bao nhiêu
Tình yêu thôi cũng ít nhiều hư hao
Gió ơi ! Thôi chớ lao xao
Chở bình yên của hôm nào qua đây

Vỗ về hạnh phúc trong tay
Mơ mùa Xuân đẹp phút giây ấm nồng
Trái tim yêu hết buồn mong
Đông thôi lạnh buốt lòng không lạnh lòng

Mưa đời đã rớt ven sông
Rong rêu phủ kín giữa giòng thời gian
Ừ thôi - Một kiếp dã tràng
Về trong đêm tối võ vàng hư không

Mặc đời bão tố mênh mông
Vầng trăng khóc nhớ hỏi lòng còn yêu ???


Vàng Lá Thôi Bay...


Nhạt nhoà hoa tuyết trắng
Nỗi buồn cứ tràn dâng
Ngày cô đơn trống vắng
Xót xa phận mỏng manh

Giọt lệ rơi cay đắng
Đêm gối tàn lạnh tanh
Một góc đời hoang vắng
Đau thương vỡ tan tành

Mẹ đi về phố lạ
Để lại giọt lệ nhoà
Khóc giòng sông vĩnh biệt
Hai ngã đời phân ly

Một đời sẽ qua đi
Con còn lại những gì
Ngoài nỗi buồn hơn thế
Mất Mẹ ! Sầu bất di

Một màu mây tang trắng
Theo nhau giữa cuộc đời
Ngàn sao đêm lấp lánh
Như mắt Mẹ dấu yêu

Và nụ cười hiền dịu
Mẹ gởi lại những chiều
Bao mùa đi rồi đến
Chiếc lá vàng ngủ yên !!!

December 2009


Xuân Này Vắng Mẹ !

















Xuân này, vắng Mẹ thật rồi
Hoa Mai nở muộn sầu rơi nỗi buồn

Màu vàng hoa Cúc có tươi
Mà sao khô cả nụ cười héo hon

Xuân này , vắng Mẹ trong con
Tháng ngày cô quạnh lòng còn tiếc thương
Hoa đời vương lạnh khói hương
Mẹ tìm một cõi vô thường sắc không

Không Không Sắc Sắc Không Không
Về trong cõi Phật nương lòng Từ Bi
Quên bao nỗi khổ Sân Si
Tiết Xuân hoa thắm nhớ ghi một mùa

Xuân này vắng Mẹ - Chắc buồn
Bao mùa Xuân nữa thầm luôn nguyện cầu
Mẹ ơi ! Mai nở ngàn sau
Tình yêu Mẹ vẫn xanh màu thời gian !!!!



Hoài Thương Trang - Xuân 2010

Mùa Xuân Có Bình Yên ?
















Tôi muốn khóc như lòng đang muốn khóc
Cho vơi đi trống vắng tận cõi lòng
Cho cô đơn thôi hờ hững chờ mong
Mùa Xuân đến - Buồn ơi ! Nào hay biết !

Tôi muốn khóc như lòng đang nuối tiếc
Mất Mẹ rồi , ngày tháng có bình yên
Mùa Xuân về hoa Mai buồn rụng cánh
Rớt bên song nỗi nhớ vẫn hong vàng

Tôi muốn khóc như lòng đang than vãn
Đêm mù sương tuyết phủ trắng màu tang
Mẹ về đâu trong một cõi thiên đàng
Mang hạnh phúc trả về với nhân gian ...


Hương Thơm Của Mẹ !





















Dịu thơm từ cánh hoa hồng
Cũng không thơm ngát như lòng Mẹ tôi
Mẹ tôi nay đã đi rồi
Trong sương trong khói nhang buồn nhẹ rơi

Mẹ về trong bóng tối thôi
Vỗ về giấc mộng con ngồi chờ trông
Bóng đèn ẩn hiện bên song
Thương Mẹ con vẫn âm thầm ngày đêm

Mẹ về trong giấc ngủ quên
Mừng vui con khóc đêm đêm gọi thầm
Mẹ còn quanh quẩn bên con
Tháng ngày như vẫn xoay tròn yêu thương

Mẹ về trên những con đường
Bốn mùa thay đổi còn vương hương nồng
Mẹ ơi ! Mẹ có hay không
Lòng con yêu Mẹ vẫn không phai mờ

Mẹ về trong những vần thơ
Như bài con học i tờ năm xưa
Vỗ về Mẹ bảo con ơi
Trường đời khó học nhớ lời Mẹ ru

Mẹ về trong cõi xa mù
Trắng tay quên hết nỗi buồn thiên thu
Thương con số phận mồ côi
Chơ vơ giữa biển chợ đời đắng cay

Mẹ đi - Đi cả đêm ngày
Mẹ không về nữa mai này ra sao
Khói hương vẫn cứ bay cao
Như giọt lệ đắng ngọt ngào thấm môi

Mẹ vui khi thấy con cười
Giòng sông có khúc lặng trôi nỗi buồn
Mẹ luôn luôn ở bên con
Trong đêm bóng Mẹ vẫn còn hiện ra

Bây giờ Mẹ đã đi xa
Mùi hương ngát toả như hoa thơm nồng
Mẹ ơi nhang khói trong lòng
Chở theo ngày tháng ấm nồng tim con ...



HoàiThươngTrang

Điệu Thánh Ca Buồn




Lại đến Noel rồi đó anh
Mưa tuyết phủ rơi ngập đường trần
Nỗi nhớ đong đầy đêm hoang vắng
Lạnh lối em về ngõ không tên

Long lánh đèn màu đêm Noel
Lung linh ngọn nến sáng bên thềm
Vắng bóng Mẹ hiền , vầng trăng khóc
Giọt đắng ưu phiền - Ai lãng quên

Lại đến Noel rồi đó anh
Chơ vơ thương tiếc những nỗi niềm
Tiếng nhạc hôm nao còn thánh thót
Điệu thánh ca buồn đêm Giáng Sinh !




I Only Wanted You ...





















Oh dear Mother,

Didn't I say that I love You
And have already missed you
Day goes by so empty and lonely
Times go by so quietly and sadly
But those good and happy memories
Are staying here with me.
Oh dear Mother,
Didn't I say that I love You
Knowing that a thoudsand words
Can not bring you back
And neither will a million tears
Will not wash away my fears
Oh dear Mother,
Yesterday was gone
You've left behind a broken heart
Then tomorrow will come
It changes my life from sweet to bitter
As for today I've tried
To live my life with a pieceful mind
Oh dear Mother,
Didn't I say that I love you
More and more each day
Now deep down inside my heart
I never wanted memories
I only wanted you !


Xin Cho Nụ Cười !





















Hôm qua nằm ngủ...
Giấc mơ say...

Thấy bóng Mẹ đi ,
Bóng Mẹ về...

Dịu hiền trông tươi
như hoa thắm....

Mà sao tôi khóc ...
Chẳng nụ cười...


Mẹ ngồi chải tóc .
Rẽ đường ngôi....

Bàn tay năm ngón .
Vuốt ve tôi....

Tóc con thêm bạc
sầu năm tháng....

Trắng sợi đong đầy....
Nhớ thương ơi....


Thầm thì Mẹ bảo ....
Mẹ ra đi

Bình an thanh thản ...
Giấc mơ đời....

Cát bụi trở về
nơi cát bụi ...

Xa chốn hồng trần ...
Mẹ thảnh thơi...


Hãy cứ mỉm cười,
con gái ơi.....

Đừng khóc thương chi.
Giữa cuộc đời...

Niết Bàn Mẹ đến
nương cửa Phật...

Tâm niệm cho lòng ....
Mẹ an vui ............................!

Trở Về Mái Nhà Xưa


















Nhớ dáng Mẹ đi, dáng Mẹ ngồi
Buồn vui lặng lẽ với đơn côi
Những giọt lệ rơi mềm sợi tóc
Bối rối trong tim lẫn ngậm ngùi

Nhớ dáng Mẹ đi, dáng Mẹ ngồi
Nắng vàng hoen úa trái tim côi
Vầng trăng cũng nhạt màu u tối
Là biết trong tôi mất Mẹ rồi

Nhớ dáng Mẹ đi, dáng Mẹ ngồi
Nụ cười hiền dịu quá đi thôi
Mẹ gởi lại tôi lời trăn trối
Thương Mẹ đừng nên khóc cả đời

Nửa đời Mẹ đã quá đơn côi
Vĩnh biệt trần gian Mẹ về Trời
Cát bụi hồng trần đưa tiễn Mẹ
Thanh thản trở về mái nhà xưa !!!

Nhớ Mẹ Hiền




Thức trắng đêm dài ánh sao rơi
Long lanh mắt ướt giọt sương mời
Mẹ ơi ! con uống giòng lệ đắng
Nhớ Mẹ đêm nằm giấc mơ trôi

Soi bóng thời gian quá đơn côi
Lặng lẽ không gian cũng ngậm ngùi
Hương khói nhẹ lùa qua khoé mắt
Mơ thấy Mẹ về kể chuyện vui

Chuyện kể ...
Mẹ về đến quê xưa
Hoa cau ngập trắng phố giữa mùa
Cha đợi bên bờ sông Tương nhớ
Thấy Mẹ Cha mừng ra đón đưa
Như ngày hò hẹn thuở đôi mươi
E ấp bên Cha , Mẹ mỉm cười
Áo cưới năm xưa Cha còn giữ
Bây giờ Mẹ mặc vẫn còn vừa
Bà con hai họ mừng đôi lứa
Nội Ngoại hân hoan mở cửa chờ
Cô dâu vẫn đẹp như ngày đó
Chú rể lăng xăng phút tình cờ
Gặp lại nhau rồi thôi nhớ thương
Bao năm xa cách nỗi mong chờ
Bây giờ Cha Mẹ vui sum họp
Đừng buồn thương tiếc - Phút tiễn đưa

Ngồi nhìn trăng sáng giữa đêm khuya
Sao rơi một chiếc bóng hiện về
Ôm Mẹ vào lòng con khẽ nói
Yêu Mẹ vô cùng Mẹ biết không ?

Vỗ về Mẹ bảo:"Biết sao không”
Đừng khóc Mẹ đi chẳng vững lòng
Niết Bàn Mẹ đến nương cửa Phật
Quãng đời còn lại chốn hư không !

Hoài Thương Trang - December 2009


Rồi Như Cánh Hạc Bay




















Cánh Hạc về Trời, cánh Hạc bay
Bỏ lại trần gian, chốn nơi này
Vấn vương ngày tháng, nào hay biết
Có kẻ buồn đau -Tiếc thương thay

Cánh Hạc về Trời, cánh Hạc bay
Vào chốn hư không, vô tận này
Tìm ánh trăng tàn , hoàng hôn tím
Hay ngày vàng nắng giọt sương rơi

Cánh Hạc về Trời, cánh Hạc ơi !
Hãy cứ thênh thang giữa bầu trời
Ru bỏ muộn phiền hồn trống vắng
Ngậm ngùi giọt lệ nào vỡ tan

Cánh Hạc về Trời, chắc riêng mang
Nụ cười hôm xưa có muộn màng
Để lại trong đời bao tan tác
Vĩnh biệt Hạc bay chốn bạt ngàn ...


Hoài Thương Trang - December 2009

...

Mất Mẹ



























Mất Mẹ, còn lại gì đâu
Những giòng nước mắt theo nhau tuôn tràn


Tiễn Mẹ - hương khói trên bàn
Lòng sao tan nát trăm ngàn nỗi đau

Vành tang con vấn trên đầu
Xót xa tủi phận giọt sầu vây quanh

Đành rằng Sanh Tử - Tử Sanh
Nhưng sao vội vã nỡ đành xa nhau

Tiễn Mẹ - Con kính nguyện cầu
Dấu chôn tất cả khổ đau muộn phiền

Mẹ về sống cảnh thần tiên
Có Ba chờ đợi chung niềm ước mơ

Đời con rồi sẽ chơ vơ
Mất Mẹ , mất cả đợi chờ ngày đêm

Căn phòng trống vắng buồn tênh
Chỉ còn chiếc bóng ưu phiền thời gian

Mẹ ơi ! Thương tiếc vô vàng
Ngày buồn mưa đổ ngập tràn ướt mi

Xa nhau kẻ ở người đi
Mẹ về Chín Suối Từ Bi Niết Bàn

Con còn ở lại trần gian
Giữ gìn kỷ niệm với ngàn nhớ nhung

Từ đây xa cách nghìn trùng
Tiễn đưa Mẹ đến trùng phùng quê xưa.