Vắng Em ...

















Ta tìm một chỗ ta ngồi
Góc tim để hở cả trời cô đơn
Nắng tàn sau buổi chiều hôm

Cỏ mây khép lại nỗi buồn còn vương

Có giọt mưa hát lời thương
Ướt thềm phố cũ con đường em qua
Thì ta hạt bụi mưa sa
Nằm ngoan trên tóc em mà ngủ say

Nhớ em trong giấc mơ này
Ngày xưa áo trắng thơ ngây dỗi hờn
Ta về gom lại nhớ thương
Ơi em kỷ niệm một thời qua tay

Ta tìm trong bóng ta đây
Góc tim cằn cỗi thân gầy xót xa
Phải chi ta chẳng là ta
Và em cũng chẳng phải là người yêu

Của ngày xưa đó mỗi chiều
Hẹn hò đây đó dập dìu phố xưa
Yêu nhau sáng nắng chiều mưa
Bây giờ mưa nắng sớm trưa nhớ gì ?

Nhớ thêm cái thuở tình si
Theo em mòn mỏi hồn thì lãng du
Đôi chân từng bước ngại ngùng
Phố đông mà ngỡ có mình em thôi

Thương con phố vắng bồi hồi
Thương ta lặng lẽ đứng ngồi không yên
Bây giờ con phố buồn tênh
Vắng em ngày tháng không tên hững hờ...!

Thơ HoàiThươngTrang

Xuân Mơ !



Em gởi thơ vào với gió xuân
Gởi chút hương thơm
khép mộng lành
Gởi hoa đua nở ôm nỗi nhớ
Gởi lá xanh tình trải gối chăn

Em gởi lời mừng
sinh nhật Anh
Ấm êm hạnh phúc ước mơ thành
Bến duyên thuyền đỗ
trăm năm mộng            
Em sẽ mãi là
Em của Anh !

       (Mừng Anh Sinh Nhật 02.23.2010)

Nếu Em Là ...




















Nếu Em là thi sĩ
Anh sẽ là vần thơ
Quyện theo từng nốt nhạc
Dệt khúc hát yêu đương

Nếu Em là hạt sương
Anh sẽ là cánh lá
Để sương tan ướt mềm
Vỗ về cánh lá ngoan

Nếu Em là chim bay
Anh sẽ là bầu trời
Để tung tăng chim hót
Khung trời xanh mát hơn

Nếu Em là nu hôn
Đôi môi Anh đã sẵn
Từ bao giờ mong đợi
Chiếc hôn Em ngọt ngào

Nếu tuổi đời xanh xao
Tình ta còn rất dài
Giữa mùa xuân hoa thắm
Ong bướm lạc thiên thai !!!!

Sắc Áo Màu Cờ

Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Người ViệtNam da vàng
Giòng máu đỏ hiên ngang
Khóc thân phận lầm than



Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Là bóng đêm tôi ngồi
Là sao sáng trên trời
Là trăng ẩn hiện thôi


Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Là phố xưa ngậm ngùi
Là một mình lầm lũi
Âm thầm giọt lệ rơi


Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Sống ngày tháng rã rời
Theo cuộc đời trôi nối
Phận đất nước tả tơi













Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Là dĩ vãng một thời
Có Mẹ hằng ôm ấp
Trong vòng tay ngây thơ















Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Là hạnh phúc qua rồi
Nước non còn mong đợi
Mẹ Việt Nam yêu ơi


Tôi Là Ai ?
Là Tôi ! Chính là Tôi
Là sắc áo màu cờ
Rực vàng ba sọc đỏ
Bay giữa trời tự do

















Nhưng bầu trời TỰ DO
Ai đã cướp mất rồi
Để lòng hoài tiếc nhớ
VIỆTNAM - QUÊ HƯƠNG TÔI !!!!


Tết Họp Mặt -Xuân Canh Dần 02/06/2010

















Xuân đến trên môi những nụ cười
Thiếu vài khuôn mặt trống vắng thôi
Đây đó dường như chừng xa lạ
Xuân mới năm nay cũng khác rồi


















Xuân đến xuân đi gõ cửa mời
Tình xuân thắm thiết tháng ngày trôi
Không đón mừng xuân sao hạnh phúc?
Thiếu vắng bạn hiền hỏi có vui ?


















Xuân đến cùng nhau trao nụ cười
Bên nhau hội họp góp niềm vui
Mừng xuân năm mới thêm hạnh phúc
Sức khoẻ trường an giữa cuộc đời

















Cám ơn xuân họp mặt vui chơi

Tình bạn hôm nay vẫn tuyệt vời
Không pháo không Mai vàng sắc thắm
Nhưng tình Xuân vẫn ấm nồng thôi !!!



(Riêng tặng anh chị Phú Thuỳ, Nguyện Thoại & chị Cảnh)
Xuân họp mặt tại nhà Trang Hiệp - Thứ Bảy 02/06/2010.

!!!

Đánh Rơi Nỗi Buồn ...

Em đánh rơi nỗi buồn
Anh theo sau gom nhặt
Ngày dài như vô tận
Đêm trở buồn gối chăn


Em đánh rơi tình anh
Mảnh trăng khuyết một vành
Đời gánh sầu cô quạnh
Mây hững hờ trôi nhanh


Em đánh rơi ngày xanh
Hồn ấp ủ mộng lành
Thời gian không quay lại
Nỗi buồn vẫn trốn quanh ...


Đừng hỏi tôi tại sao ?

Tôi hứa tôi sẽ về
Tìm lại con đường cũ
Lá phong buồn chín đỏ
Che dấu gót chân em

Tôi hứa tôi sẽ về
Tìm đến căn nhà nhỏ
Nơi đó có em tôi
Mắt long lanh lệ chờ

Tôi hứa tôi sẽ về
Ngồi bên mẹ nói khẽ
Con yêu mẹ nhiều ghê
Nhớ thương ôi tràn trề

Tôi hứa tôi sẽ về
Ghé lại những con đê
Tìm tuổi thơ đánh mất
Theo cánh diều chiều quê

Tôi hứa tôi sẽ về
Thăm lại trường xưa đó
Bao áo trắng ngây thơ
Giăng ngập trời ước mơ

Bây giờ và bao giờ
Tôi hứa tôi sẽ về
Nhưng ngày thơ đã chết
Dấu kỷ niệm chôn theo

Đừng hỏi tôi tại sao
Và bao giờ tôi về
Quê Mẹ còn khốn khó
Tim tôi còn vết thương

Đừng hỏi tôi tại sao
Quên lời hứa hôm nào
Đời tôi như đánh mất
Thiên đường cũng vỡ tan

Ôi ! Quê hương lầm than
Đất nước còn điêu tàn
Mẹ, ôm vòng tay khóc
Thương đàn con bạt ngàn !!!


Chỉ Ngần Ấy Thôi !

Nếu như trở lại từ đầu
Em yêu Anh mãi có đâu dỗi hờn
Chẳng qua mưa gió vẫn còn
Về ngang con phố cuộn tròn nỗi đau

Như hôm vạt nắng phơi sầu
Áo hoa em mặc loang màu tím thương
Và cơn mưa rụng xuống đường
Ướt đôi chân lạnh vấn vương theo về

Hỏi tình còn những đam mê
Sao hoài bối rối vụng về chữ yêu
Ngày xưa ba bảy cũng liều
Bây giờ hạnh phúc ít nhiều hư hao

Đố ai với được trăng sao
Hốt ly nước đổ ngọt ngào đắng cay
Đố ai gởi nhớ thương này
Vào trong giấc mộng tỉnh say cuộc đời

Đêm qua ! Một áng mây trôi
Lạc vào trong trái tim đời ái ân
Yêu đương còn lại bao lần
Ngày xưa cũng chỉ có ngần ấy thôi

Nợ duyên nhau vẫn thành đôi
Anh ôm hết cả cuộc đời của Em
Yêu nhau đừng nói xa nhau
Van Anh hãy giữ nụ cười cho nhau !!!!


Vầng trăng khóc




Có hôm giông tố quay về
Xoá tan một thuở đam mê cuộc tình
Sáng không còn ánh bình minh
Đêm trăng sao ngủ không thinh hững hờ

Giọt sầu rơi ướt giấc mơ
Buồn trên chăn gối dỗi hờn nhớ ai
Nhớ ai nước mắt tuôn dài
Trong đêm nức nở sớm mai soi mình

Gương xưa đã vỡ bóng hình
Hương xưa cũng đã vô tình bay xa
Nhặt thời gian đếm phong ba
Hoa tàn rụng cánh nhạt nhoà dấu yêu

Bão mưa còn có bao nhiêu
Tình yêu thôi cũng ít nhiều hư hao
Gió ơi ! Thôi chớ lao xao
Chở bình yên của hôm nào qua đây

Vỗ về hạnh phúc trong tay
Mơ mùa Xuân đẹp phút giây ấm nồng
Trái tim yêu hết buồn mong
Đông thôi lạnh buốt lòng không lạnh lòng

Mưa đời đã rớt ven sông
Rong rêu phủ kín giữa giòng thời gian
Ừ thôi - Một kiếp dã tràng
Về trong đêm tối võ vàng hư không

Mặc đời bão tố mênh mông
Vầng trăng khóc nhớ hỏi lòng còn yêu ???


Vàng Lá Thôi Bay...


Nhạt nhoà hoa tuyết trắng
Nỗi buồn cứ tràn dâng
Ngày cô đơn trống vắng
Xót xa phận mỏng manh

Giọt lệ rơi cay đắng
Đêm gối tàn lạnh tanh
Một góc đời hoang vắng
Đau thương vỡ tan tành

Mẹ đi về phố lạ
Để lại giọt lệ nhoà
Khóc giòng sông vĩnh biệt
Hai ngã đời phân ly

Một đời sẽ qua đi
Con còn lại những gì
Ngoài nỗi buồn hơn thế
Mất Mẹ ! Sầu bất di

Một màu mây tang trắng
Theo nhau giữa cuộc đời
Ngàn sao đêm lấp lánh
Như mắt Mẹ dấu yêu

Và nụ cười hiền dịu
Mẹ gởi lại những chiều
Bao mùa đi rồi đến
Chiếc lá vàng ngủ yên !!!

December 2009


Xuân Này Vắng Mẹ !

















Xuân này, vắng Mẹ thật rồi
Hoa Mai nở muộn sầu rơi nỗi buồn

Màu vàng hoa Cúc có tươi
Mà sao khô cả nụ cười héo hon

Xuân này , vắng Mẹ trong con
Tháng ngày cô quạnh lòng còn tiếc thương
Hoa đời vương lạnh khói hương
Mẹ tìm một cõi vô thường sắc không

Không Không Sắc Sắc Không Không
Về trong cõi Phật nương lòng Từ Bi
Quên bao nỗi khổ Sân Si
Tiết Xuân hoa thắm nhớ ghi một mùa

Xuân này vắng Mẹ - Chắc buồn
Bao mùa Xuân nữa thầm luôn nguyện cầu
Mẹ ơi ! Mai nở ngàn sau
Tình yêu Mẹ vẫn xanh màu thời gian !!!!



Hoài Thương Trang - Xuân 2010

Mùa Xuân Có Bình Yên ?
















Tôi muốn khóc như lòng đang muốn khóc
Cho vơi đi trống vắng tận cõi lòng
Cho cô đơn thôi hờ hững chờ mong
Mùa Xuân đến - Buồn ơi ! Nào hay biết !

Tôi muốn khóc như lòng đang nuối tiếc
Mất Mẹ rồi , ngày tháng có bình yên
Mùa Xuân về hoa Mai buồn rụng cánh
Rớt bên song nỗi nhớ vẫn hong vàng

Tôi muốn khóc như lòng đang than vãn
Đêm mù sương tuyết phủ trắng màu tang
Mẹ về đâu trong một cõi thiên đàng
Mang hạnh phúc trả về với nhân gian ...