Mai Mốt Đời Chia Trăm Lối ...





















Anh cứ nói ...
Là anh đang nhớ em
Anh cứ mong ...
Dù thời gian hững hờ
Anh cứ buồn ...
Để vần thơ nồng ấm
Anh cứ vui ...
Khi ngày tháng lặng câm

Ngày cứ tàn ...
Và đêm rất mong manh

Trăm nhớ thương ...
Theo mây vỡ tan tành

Anh cứ đếm ...
Ngàn sao rơi lấp lánh
Có thấy gì ...
Đôi mắt sáng long lanh ?

Nhỏ từng giọt ...
Buồn trôi trên mái tóc
Rối mù sương ...
Thấm ướt cả linh hồn
Mai mốt đời ...
Chia xa nghìn trăm lối
Còn lại gì ...
Hạnh phúc với trăm năm !!!





HoàiThươngTrang -2010

Trăm Năm Phiến đá âm Thầm Gọi Tên !






















Thương người thương cả tiếng cười
Ngọt ngào dành dỗ thay lời đắng cay
Thương người thương cả nợ vay
Trầu cau ai hỏi kiếp này tơ vương
Thương người phấn nhạt phai hương
Rèm khuya trăng vỡ mấy đường rẽ ngôi
Thương người thương cả chỗ ngồi
Chỗ đi chỗ đứng để rồi rối răm
Thương người thương cả chỗ nằm
Trăm năm phiến đá âm thầm gọi tên


.................................................................

Thơ Hoài Thương Trang

Thiên Đường Là Đây ....






















Thiên đường là đây khi Em có Anh
Như cả mùa Xuân chở giấc mộng lành
Hoa tươi muôn màu xôn xao trong nắng
Ong bướm rộn ràng hò hẹn trăm năm

Thiên đường là đây Hạ trắng thênh thang
Gởi lại yêu thương giữa đất trời này
Nắng hạ có vàng loang màu sắc úa
Hay gió mây chiều thổi tóc Em bay

Thiên đường là đây dưới những tàng cây
Ru gọi mùa Thu xao xác cánh gầy
Ôm kín đời nhau dẫu mưa bão tới
Rơi rụng lạnh lùng từng chiếc lá phai

Thiên đường là đây Đông buốt sương mai
Phố vắng hoàng hôn đan kín mộng hoài
Dỗ giấc mơ dài ngàn năm thương nhớ
Rêu buồn ấp ủ sỏi đá trăm năm

Thiên đường là đây đâu phải xa xăm
Bốn mùa lại qua tơ vương chuyện lòng
Có Anh và Em ngồi gom thương nhớ
Quấn quýt đời nhau như trầu yêu cau ....


Hoài ThươngTrang
Minnesota - 2010

Phiêu Du Cuối Trời




















Hạ vàng hoa nở đầy sân
Em yêu buổi sáng nắng gần nắng xa
Và con tim lại thiết tha
Yêu con bướm trắng lượn qua vườn hồng

Có còn mãi yêu tôi không ?
Hay trong bóng nắng tơ lòng xuyến xao
Ô hay , má thắm hồng đào
Môi em hé nhuỵ ngọt ngào hoa cau

Để hồn tôi giấc chiêm bao
Say tình say mộng say vào lối thơ
Hạ vàng hoa nở như mơ
Vườn xanh ong bướm thẩn thờ bướm ong

Yêu ai - Yêu cả chờ mong
Đường hoa phố chợ bềnh bồng thiên thai
Bụi hồng rơi sợi nắng mai
Tan theo vạt nắng thôi hoài nhớ nhau

Bao giờ cho đến kiếp sau
Trần gian có kẻ yêu nhau trọn đời
Có Em và lại có Tôi
Phiêu du đến cuối chân trời lãng quên .





Thơ Hoài Thương Trang

Tìm Đâu Một Nửa





















Tìm đâu một nửa đời tôi
Ngày vay đêm mượn những tờ lịch rơi
Nắng mưa cũng lắm ngậm ngùi
Một vùng kí ức ru hời tháng năm

Tìm đâu một nửa trăm năm
Hư hao trên phiến đá nằm chiêm bao
Gối xanh vàng mộng đêm nào
Trăng nghiêng bóng đổ cánh sao rụng rời

Tìm đâu một nửa hồn tôi
Cho hoang phế mộng cuộc đời phù du
Bể sầu một cõi hoang vu
Lòng vương trĩu nặng ngục tù nhớ thương !!!


Mênh Mang Nỗi Sầu



















Ở đâu nỗi nhớ mất còn
Là trong tôi những hao mòn xanh xao
Lá vàng hoa tím phương nao
Mà Thu rụng cánh Xuân tàn tả tơi

Ở đâu nỗi nhớ chơi vơi
Là trong tôi héo nụ cười tháng năm
Đông buồn lạnh buốt con tim
Cô đơn xoải bóng nỗi niềm xót xa

Ở đâu hình bóng quê nhà
Là trong tôi nhớ thật thà dáng Em
Nhớ ngày nhớ tháng không tên
Về trên khung cửa sầu mênh mang sầu ...



Hoài Thương Trang - Minnesota 2010

Trăm Năm Hoa Cỏ Nhớ ......


























Buồn nào về trên đôi mắt cay
Ngủ thật say trong giấc mơ này
Để sầu nhớ hong giữa làn mây
Cô đơn trôi theo tháng cùng ngày

Mẹ ở đó , quá xa tầm tay
Con nơi đây , tiếc nuối hao gầy
Đời chập chùng bóng tối nợ vay
Ánh đèn nào soi rõ hình Mẹ

Mẹ bây giờ , Mẹ đã ra đi
Gởi lại con ngày tháng muộn phiền
Kỷ niệm nào còn lại nơi đây
Mẹ cho con , cho hết đời này

Đêm lại ngày sầu nhớ qua tay
Mộng xanh xao bóng dáng Mẹ gầy
Giọt lệ nào rát mắt mi cay
Trong cơn mê Mẹ lại hiện về

Mẹ trở về giữa giấc ngủ say
Mẹ ôm con trong đôi cánh tay
Vỗ về rằng thôi con đừng khóc
Nuối tiếc rồi tan thành khói mây

 Mẹ thương con đường xa mòn mỏi
Ngậm ngùi đau lòng dạ đắng cay
Con yêu Mẹ trời đất cũng hay
Chữ hiếu thảo đêm ngày ngày đêm

 Bao nhiêu ngày Mẹ đã xa con
Cho trăm năm hoa cỏ vẫn còn
Hương sắc đời thắm tươi màu son
Trên môi con hạnh phúc mãi còn

 
Vì Mẹ là bóng Phật Từ Bi
Là Hoa Sen giữa trời Tịnh Độ
Vì Mẹ là giòng suối ngọt ngào
Trôi chảy quanh đời con bình yên ...



HoàiThươngTrang
07.14.2010 Giọt Nhớ

Ngõ Vắng ...























Nắng vàng trải tận phương nao
Mà xôn xao gió trên cao ru hời
Nhẹ nhàng từng chiếc lá rơi
Chạm vào ngõ vắng gọi mời dấu chân

Quen đường phố cũ bâng khuâng
Đèn mờ nhạt bóng thấy gần nỗi đau
Vói tay mà chẳng thấy đâu
Xa nhau ta đã xa nhau thật rồi

Mưa rơi nhỏ giọt từ trời
Ướt đong cay đắng mắt môi ngoan hiền
Lạnh bờ vai mái tóc nghiêng
Bóng tàn xiêu đổ chôn riêng nỗi sầu

Đi về đâu đến từ đâu
Hồn hoang thơ thẩn phai mầu nắng tan
Buồn ơi ! Buồn mãi lang thang
Trong hư vô ấy chở ngàn nhớ thương ...


Em NhaTrang - Một Thời Áo Trắng !!!

Em NhaTrang - Một Thời Áo Trắng !!!




Nhớ em con phố ngày xưa
Nắng vàng đã nhạt hạt mưa đã tàn
Còn đây một chút dung nhan
Em NhaTrang có muộn màng yêu tôi

Yêu em - một thuở xa xôi
Biển chiều nghiêng gió núi đồi nhớ mong
Hàng dừa lơi lả buồn trông
Em NhaTrang có thương thầm tôi không

Riêng tôi - Thương nhớ mênh mông
Bóng hình em với tháng ngày đợi trông
Áo dài trắng xoả như bông
Nằm ngoan trên lối rêu phong mỏi mòn

Em NhaTrang - Gái NhaTrang
Tôi thân viễn xứ riêng mang nỗi buồn
Biển xanh sóng vỗ điên cuồng
Nhớ em ngày tháng vẫn luôn hẹn hò

Bao giờ trở lại xứ thơ
Cho tôi sống lại đợi chờ hôm nao
Em NhaTrang - Môi ngọt ngào
Như ai vừa chạm quả đào chín cây

Chơ vơ trong giữa đôi tay
Hồn tôi chợt khóc buồn này chín rơi
Xanh xao mộng vỡ bên trời
Em NhaTrang có bao giờ nhớ tôi ?

Bao giờ em có yêu tôi
Tôi xin làm cánh chim trời ngừng bay
Tôi xin dừng lại chốn này
Đất lành chim đậu tháng ngày nở hoa !!!!



Hoài Thương Trang
Minnesota - 2010






Xanh Xao Nỗi Nhớ


Em ơi phượng đỏ chín cây
Rực hồng trong nắng giữa ngày hạ sang
Trắng màu mây . Tím không gian
Đôi tà áo mỏng mượt mà dáng em
Tóc buông dài mộng bên thềm
Nghiêng vai cho nắng trải mềm gót chân
Nôn nao anh bước lại gần
Thấy đôi bướm trắng lượn quanh dập dìu
Bâng khuâng lòng vẫn còn yêu
Hỏi rằng thương nhớ bao nhiêu cho vừa
Yêu em như những ngày xưa
Anh còn mong đợi phố chưa lên đèn
Bàn chân quen . Dấu chân quen
Theo nhau từng bước ưu phiền xa bay
................................................

Phượng giờ còn đỏ chín cây
Hay xanh xao nhớ hao gầy tháng năm !


Một Nửa Hồn Tôi




Tìm đâu một nửa đời tôi
Ngày vay đêm mượn những tờ lịch rơi
Nắng mưa cũng lắm ngậm ngùi
Một vùng kí ức ru hời tháng năm

Tìm đâu một nửa trăm năm
Hư hao trên phiến đá nằm chiêm bao
Gối xanh vàng mộng đêm nào
Trăng nghiêng bóng đổ cánh sao rụng rời

Tìm đâu một nửa hồn tôi
Cho hoang phế mộng cuộc đời phù du
Bể sầu một cõi hoang vu
Lòng vương trĩu nặng ngục tù nhớ thương !!!




Một Thời Áo Trắng

Một Thời Áo Trắng


Tiếc thời áo trắng học trò
Nhớ người em gái tuổi thơ năm nào
Phượng hồng chắc vẫn xôn xao
Thì thầm cánh lá me vàng nhẹ rơi
Cuối đường nắng nhạt phai phôi
Chia ngày tháng nhớ ngậm ngùi trong ta
Ôm đời những giọt mưa sa
Gói vùng kỷ niệm dấu vào tim yêu
Một tà áo trắng mỹ miều
Trói hồn ai đó ít nhiều ngẩn ngơ
Bước đời nặng chĩu gánh thơ
Thời gian khe khẽ rung hờ cung tơ
Ngày xưa áo trắng còn mơ
Bây giờ mực tím hoen mờ tháng năm
Gởi người trong mộng xa xăm
Ngày hong vạt nắng đêm nằm tương tư
Sầu rơi từng giọt lệ mưa
Gõ trên phong kín rêu xưa đá mòn ....

Hoài Thương Trang